SAO TRÊN TRỜI RẤT XA, SAO CỦA ANH THẬT GẦN - Trang 396

“Vâng.” Ánh mắt cậu bé bỗng có chút buồn bã. “Nhưng papa không

còn trên đời nữa.” Giọng cậu trầm hẳn xuống. “Hơn nữa chiếc nhẫn này
vẫn chưa hoàn thiện, có lúc nó bị mất lái giống như vừa nãy, thế nên mới
đập vào chú đấy ạ.” Cậu ngước khuôn mặt nhỏ nhắn lên, nói tiếp: “Có
người nói papa cháu làm như vậy là nguyhiểm, vì làm sản phẩm thất bại
nênpapa đã mất mạng, khiến người nhà đau khổ, chẳng ai biết một lần thất
bại lại đáng sợ đến vậy, vậy mà có những lúc papa làm rất nhiều, rất
nhanh.”

Thư Dập nói: “Nhưng ánh sáng mà ông ấy để lại vẫn còn đó.” An chỉ

vào chiếc nhẫn. “Đây chính là ánh sáng. Chúng ta đã đi trên con đường đầy
chông gai, gập ghềnh, con đường này luôn có người đi suốt hàng ngàn năm
qua, chính vì có vô số khó khăn, thất bại nên mới có từng đốm sáng nhỏ
nhoi. Cháu không biết ánh sáng ấy thắp sáng cái gì đâu, chúng ta từ bỏ
thuyết nhật tâm, chúng ta có đèn điện, chúng ta có điện thoại, chúng ta
thám hiểm vũ trụ, chúng ta có dây cáp dưới đáy biển. Mỗi ngày chúng ta
đều được hưởng thụ ánh sáng này, nhưng cũng có người vì ánh sáng này
mà hy sinh. Có những người được số phận sắp đặt vì ánh sáng này mà
sống, cũng có những người bị số phận sắp đặt vì ánh sáng này mà chết.
Papa cháu là một người vĩ đại, đã vì ánh sáng này mà sống, cũng vì ánh
sáng này mà chết.”

Cậu bé ngước đôi mắt màu xanh nhìn Thư Dập. “Cháu cũng sẽ là một

người giống như papa.”

“Thế thì quá tuyệt vời!”

Từ xa, bảo mẫu lớn tiếng gọi tên cậu bé: “Dave! Dave! Cháu đang ở

đâu?”

Cậu bé ngoảnh đầu lại, cao giọng đáp: “Cháu đang ở trước mộ của

papa! Cháu đang nói chuyện với bạn của papa.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.