SAO TRÊN TRỜI RẤT XA, SAO CỦA ANH THẬT GẦN - Trang 445

trong thành phố đông đúc, có một đôi nam nữ vô cùng bình thường gặp
nhau, quen biết nhau rồi yêu nhau.

Cảm ơn các bạn trong thời gian tôi viết câu chuyên này đã tải từ

Weixin của tôi về đọc, cổ vũ tôi rất nhiều. Một mình tôi đứng trên bãi cát
hóng gió biển và nảy ra ý định viết, nhưng nếu không có các bạn thì tôi
không thể viết dài đến vậy, cũng không thể viết một cách vui vẻ đến vậy.
Mỗi chương các bạn tải về, chúng ta đều giao lưu, trảo đổi với nhau, điều
đó khiến tôi cực kỳ vui, khiến tôi nhớ đến cảm giác lúc mình bắt đầu viết
truyện. Tôi biết mình không một mình đứng trong bóng tối hát, vì có các
bạn không ngừng lên tiếng để tồi biết rằng, tôi có thể mạnh dạn, dũng cảm
bước về phía trước.

Cuộc đời con người có lẽ là một con đường dài và cô độc, có lúc

chúng ta không biết mình phải đi bao xa, cũng không biết phía trước có
điều gì đón đợi.

Thế nên cần sáng tác, cần diễn xuất, cần viết ra nhiều câu chuyện

giông như hoa rơi cuối xuân, có bông hoa rụng từ đầu cành chao nghiêng
xuống mặt nước, và cứ thế chầm chậm trôi về phía trước. Có thể cuối cùng,
bông hoa đó sẽ chìm nổi lênh đênh, không ai thưởng thức được, hóa vào
bùn xuân. Cũng có thể bông hòa trôi về phía trước, có người nhìn thấy, vô
tình nhặt lên, nhìn ngắm và cảm nhận được vẻ đẹp của nó, nghĩ đến hình
dáng của nó khi đang nở trên cành, rực rỡ sắc màu và là một phần tô điểm
cho mùa xuân tươi đẹp.

Cảm ơn các bạn đã nhặt bông hoa rơi này!

Mong là sẽ mang đến một phần của mùa xuân cho những người bạn ở

nơi xa.

Vũ Hán, ngày 9 tháng 5 năm 2017

Phỉ Ngã Tư Tồn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.