SAO TRÊN TRỜI RẤT XA, SAO CỦA ANH THẬT GẦN - Trang 70

Xe hơi rung, Thư Dập tỉnh dậy, phát hiện Phồn Tinh đang ngủ, vì xe

lắc lư nên cô ngủ không yên, đôi hàng mi dài khẽ động đậy. Ghế bọc da rất
trơn, đầu cô luôn nghiêng về một bên, rồi dần dần nghiêng cả người, tư thế
ngủ không thoải mái chút nào.

Thư Dập nhớ có một lần tổ chức họp đến tận ba, bốn giờ sáng, mọi

người uống cà phê đặc hết cốc này tới cốc khác. Lúc buồn ngủ nhất, anh
đứng dậy hoạt động chân tay để đầu óc được tỉnh táo, lúc ngoảnh đầu mới
phát hiện Phồn Tinh đang ngồi ngủ co ro trong góc phòng họp.

Có vẻ như điều hòa trong phòng quá lạnh nên cô co người lại, lưng

dựa vào ghế, vùi đầu thật sâu như tư thế của thai nhi trong bụng mẹ. Thư
Dập đã từng điều trị tâm lý hai năm nên biết người có tư thế ngủ như thế
này là người có cảm giác không an toàn.

Lúc đó anh thầm nghĩ, thường ngày thấy Phồn Tinh cười nói vui vẻ,

bất cứ việc gì cũng không làm khó được cô, chế độ đãi ngộ của công ty
cũng tốt, cô lại tốt nghiệp chuyên ngành hot nhất của trường đại học nổi
tiếng, tư chất khá, tính cách hoạt bát, hòa nhã với mọi người, đám kỹ sư
nam trong đội nghiên cứu đều rất yêu mến cô, rốt cuộc cô thiếu cảm giác an
toàn ở chỗ nào?

Hai hôm trước, nghe cô thật thà kể lại chuyện của bố mẹ bạn trai, anh

mới hiểu thì ra nguyên nhân xuất phát từ gia đình. Nói thế nào nhỉ, có lẽ là
đồng bệnh tương lân. Một người đàn ông như anh mà cũng không chống lại
được chứng trầm cảm suốt hai năm trời, huống hồ một cô gái bé nhỏ như
cô. Trái tim của nữ giới thường nhạy cảm, phức tạp, chắc chắn sẽ nghĩ
nhiều hơn. Chứng kiến tác phong làm việc của cô hằng ngày là biết, cô thà
phải nghĩ lâu, nghĩ nhiều còn hơn là làm nhanh mà sai. Trong thế giới này,
mỗi người đều có những nỗi cô đơn, có ai biết đằng sau nụ cười chính là
nước mắt!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.