Trường Canh thuận miệng dặn huyền ưng: “Có thể bên phía Cố soái còn
chưa biết, ta hôm nay sẽ phải lên đường về kinh, công việc ở Giang Bắc đã
bàn giao xong, làm phiền huynh đệ trở về báo một tiếng.”
Nói xong, y không hề kiêng dè bóc thư ngay trước mặt mọi người.
Bên trong quả thật chỉ có một tờ giấy, trên vẽ một bàn tay, Cố Quân viết
một hàng chữ: “Gửi kèm một tay đến Giang Bắc, thay ta đo xem thắt lưng
người ấy có to ra hay không.” (Người ấy – y nhân mà 16 dùng thường
dùng cho nữ giới)
Mọi người mù tịt nhìn Nhạn vương chẳng biết xem gì mà lâu như vậy, sau
đó đỏ bừng mặt.
Chương 116: Chạy như điên
Năm Long An thứ chín, Gia Lai Huỳnh Hoặc chết, thế tử kế vị, đại diện
cho mười tám bộ lạc chính thức tuyên bố quy hàng. Tân Lang vương thụ
phong vương tước, ba quỳ chín khấu tiếp chỉ, cả đại thảo nguyên đất rộng
người thưa của mười tám bộ lạc nhập vào tỉnh Sóc Bắc ở tận cùng phía Bắc
Đại Lương, quý tộc quy hàng nhất loạt bị Sóc Bắc đốc tiết chế.
Đến đây thì mười tám bộ lạc không tiến cống cho triều đình nữa, thống
nhất quy vào thuế bình thường, vùng mỏ tử lưu kim mênh mông ngàn dặm
do triều đình chuyên môn thành lập cơ cấu, phụ trách khai thác vận chuyển.
Đại Lương toàn quốc ăn mừng.
Thẩm Dịch tạm thời ở lại bàn giao, Cố Quân phải về kinh phục mệnh, Tào
Nương Tử đi cùng y, Trần Khinh Nhứ mới dập lại trọn bản bí thuật của
thần nữ, còn chưa kịp tiêu hóa, cũng cáo từ muốn về Trần gia.
Trước khi đi, Cố Quân gọi nàng ra một góc, mới đầu muốn hỏi Ô Nhĩ Cốt
có nắm chắc giải được hay không, sau đó lại cảm thấy hỏi cũng bằng thừa,
người ổn thỏa như Trần Khinh Nhứ chắc chắn sẽ không khẳng định trước,
cùng lắm là một câu “cố hết sức” , vậy thì cũng chẳng còn gì để nói, rốt