SÁT PHÁ LANG - Trang 642

Cố Quân ngẩng đầu nhìn y, ánh mắt như đao, Thẩm Dịch tự dưng không
dám mở miệng.

“Nát trong bụng.” Cố Quân cúi đầu, hai tay vuốt đoản đao, nói như đinh
đóng cột, “Bên phía Bắc man, sớm muộn cũng có một ngày ta xử lý sạch
sẽ, việc này không được nhắc lại.”

Thẩm Dịch: “… Vâng.”

Cố Quân mặt trầm như nước mà đi, sau lưng bị thép tấm nâng thẳng tắp có
vẻ đặc biệt nặng nề tâm sự, cho đến khi tìm được Trần Khinh Nhứ.

“Trần cô nương xin mượn một bước nói chuyện.” Cố Quân nói.

Trần Khinh Nhứ không hiểu có chuyện gì, theo y ra một góc.

Cố Quân nói: “Trần cô nương tinh thông y lý lại ở chỗ man tộc hơn nửa
năm, ta có một vấn đề muốn thỉnh giáo.”

Trần Khinh Nhứ vội vén vạt nói “Không dám”.

Cố Quân lơ đãng đỡ hờ: “Ở chỗ họ có vu thuật đặc thù gì… dùng đến trẻ
con hay không?”

Trần Khinh Nhứ giật nảy mình.

Cố Quân lập tức bắt được sự kinh ngạc lộ ra ngoài trong nháy mắt này:
“Sao?”

Trần Khinh Nhứ trầm mặc rất lâu, bất an bước vài bước tại chỗ, kế đó thở
dài thườn thượt: “Đại soái… từng nghe về Ô Nhĩ Cốt chưa?”

Chương 70: Tà thần

Cố Quân nhíu mày cẩn thận nhớ lại chốc lát: “Quen tai, từng nghe nói
qua… hình như là một thần gì đó phương Bắc?”

“Là đứng đầu trong tứ đại tà thần mười tám bộ lạc thờ cúng.” Trần Khinh
Nhứ nói nhỏ, “Truyền thuyết nói rằng ông ta có bốn chân bốn tay hai đầu
hai tim, ty quản nạn bão và nạn đói, Ô Nhĩ Cốt trời sinh tính tham lam, khi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.