SÁT PHÁ LANG - Trang 640

“Bữa đó ta vừa vặn tiêu chảy, rượu và nước đều không dám uống nhiều,
mới miễn cưỡng có thể đủ sức bò khỏi biển lửa, nhặt lại mạng. Thanh đao
đó… thanh đao đó là ta rút từ trên ngực đại ca. Nếu ta gặp lại nữ nhân đó,
nhất định băm vằm ả ra!”

Cố Quân thấp giọng nói: “Nàng ta mang theo một đứa bé cùng nhau giết
người đốt núi.”

“Ả bỏ thằng nhỏ trong gùi,” Hỏa Long nói, “Địu trên lưng, đứa trẻ đó trông
luôn nửa chết nửa sống, nằm trong gùi như không xương. Nó cứ nhìn, nhìn
người chết khắp nơi, ngay cả khóc cũng không biết khóc một tiếng, nhiều
năm như vậy, nếu nó không chết trong tay nữ nhân đó, chắc hẳn cũng phải
là một yêu nghiệt tinh phong huyết vũ.”

Cố Quân không nói một lời quay người đi ra ngoài.

Thẩm Dịch vội vàng đuổi theo: “Đại soái, Đại soái!”

“Không thể để kẻ này lại,” Cố Quân hạ giọng mau chóng nói, “Lão Thái
còn ở đây, nhân lúc ông ta chưa phát hiện, cho tên đầu ghẻ này vĩnh viễn
câm miệng, nhớ sạch sẽ một chút.”

Nói xong, Cố Quân đột nhiên lại nhớ tới điều gì, khựng lại, mặt mày phủ
đầy khói mù: “Không đúng, ta quên còn có Gia Lai Huỳnh Hoặc, năm đó ở
Nhạn Hồi, hắn với Tú Nương vẫn âm thầm qua lại, tên người man ấy chắc
phải biết chuyện gì đó.”

Thẩm Dịch kinh hồn táng đảm nói: “Đại soái…”

“Y chưa từng nói với ta,” Hai vai Cố Quân đột nhiên sụp xuống, tấm thép
trên người lại khiến y không cong nổi lưng, tư thế đứng cứng đờ khó tả, “Y
chưa bao giờ nói với ta, ngay cả nhắc cũng chưa từng… Ta biết nữ nhân
man tộc đó đầu óc toàn phục quốc báo thù, sẽ không tốt với y lắm, nhưng
chung quy cũng là máu mủ ruột rà…”

Thẩm Dịch vội nói: “Ngươi đâu có biết ả điên Hồ Cách Nhĩ kia đã làm gì,
hai mươi năm trước ngươi còn chảy nước mũi viết chữ đại mà, Tử Hi, việc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.