SÁT PHÁ LANG - Trang 1050

bệnh tử, linh đường của Chung lão tướng quân ở ngay bên, hiện giờ tính ra,
bên cạnh y vô luận trưởng bối thiện ý hay ác ý, những người từng dạy y
từng hại y đó, hầu như đều đi hết, liền biết anh hùng cái thế hơn cũng trốn
không thoát chuyện này, con người không cần phải đọ sức với chính mình
như vậy, y chỉ là sợ mình không thể mãi che chở tiểu phong tử này, ngược
lại thêm phiền thêm trói buộc.

Xin lỗi hàm súc thâm trầm của Cố Quân khiến Trường Canh nhất thời
không biết làm sao, mới đầu chưa kịp phản ứng, một lúc lâu mới nhận thấy
lòng mình đã bị người ta khoét một lỗ, máu trong tim tràn ra khắp nơi
không mục đích, chẳng sao tụ lại được.

Y đau lòng khó nén, đành phải cố gắng cười vui vẻ.

“Được,” Trường Canh dùng giọng điệu nhẹ nhàng lại không quá đáng nói,
“Ngươi yên tâm đi, thấy bản vẽ ta kẹp trong quần áo của ngươi chưa? Rất
nhanh – chờ ngươi trị xong người man, không chừng ray xe hơi nước bên
ta cũng làm xong rồi đấy, tin không?”

Rất nhanh, y có thể đẩy lên một Đại Lương tứ hải phục tùng, có lẽ khi đó
Huyền Thiết tam doanh chỉ cần canh ở cổng con đường tơ lụa giữ gìn trật
tự thương mại, hoặc tập thể khai hoang ở biên cảnh, Đại tướng quân y
muốn ở biên cảnh uống bồ đào mỹ tửu cũng được, muốn trở về kinh thành
cãi nhau với chim cũng thế, tất cả đều có thể thong dong, chẳng cần bôn ba
khắp nơi, cũng chẳng cần lại có nhiều điều bất đắc dĩ như vậy nữa.

Cố Quân bất lực nói: “Sao mới đánh một chiến dịch nhỏ đã thở hồng hộc
rồi, ngươi nên nghĩ cách quay về Sở quân cơ trước đi.”

Trường Canh khom người xuống: “Nếu ta làm được, ngươi thưởng gì cho
ta?”

Cố Quân hào phóng hỏi: “Ngươi muốn cái gì?”

Trường Canh nghĩ một chút, ghé vào tai Cố Quân thầm thì câu gì đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.