SÁT PHÁ LANG - Trang 190

“Trường Canh đại ca nói hôm nay là thọ thần Hầu gia, đặc ý dặn mọi người
chờ ngài về đấy.” Tào Nương Tử nói, “Thẩm tướng quân cũng đến, vừa vặn
có thể cùng nhau ăn mì.”

Thẩm Dịch nghe vậy đồng ý ngay: “Được, tới sớm không bằng tới đúng
lúc!”

Nói xong ý tứ sâu xa nhìn Cố Quân, khéo léo dùng ánh mắt bày tỏ ý kiến –
tên lừa đảo này, có áy náy không?

Chương 26: Cầu Phật

Thọ thần của lão nhân làm lớn, gọi là mừng thọ, sinh nhật của hài tử náo
nhiệt, là lại thêm một tuổi không dễ dàng, cha mẹ thở phào nhẹ nhõm.

Cố Quân không già cũng chẳng nhỏ, bà không thương cậu không yêu, nếu
y vừa vặn ở nhà, lão quản gia còn có thể nhớ sắp xếp một chút giúp y,
nhưng phần lớn thời gian y đều đi vắng, chính bản thân cũng bận đến quên
cả ngày mười sáu tháng Giêng.

Thực ra thì cũng chẳng có gì đáng chúc mừng cả, phố phường chú trọng
“nương nương mùng một quan mười lăm” , tức là nữ sinh mùng một nam
sinh mười lăm đều tốt, y vốn có thể đẻ vào đêm Nguyên tịch đại phú đại
quý, lại nằm trong bụng mẹ thêm mấy canh giờ, đủ thấy là mệnh xấu trời
sinh.

Tào Nương Tử chẳng những tự chải chuốt, còn cùng bọn Trường Canh lôi
cả khôi lỗi hầu kiếm ra giày vò một phen.

Họ tô hai cái má hồng mộc mạc cho dạ du thần kia, không biết kiếm đâu ra
mấy mảnh tơ lụa cũ rích, trói gô cánh tay sắt của nó lại.

Khôi lỗi hầu kiếm đèn hoa rực rỡ bưng một bát mì trong tay, ngơ ngác cùng
Cố Quân nhìn nhau, trên khuôn mặt đen sì giống như có sự tủi thân không
nói ra được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.