SÁT PHÁ LANG - Trang 395

Tính cả nét này, trên tấm bản đồ cũ ấy đã có ba vòng tròn đỏ, hai vòng khác
lần lượt ở Bắc cương và Đông Hải.

Ngòi bút của “Nhã tiên sinh” lưỡng lự chốc lát trên bản đồ, cuối cùng dừng
ở lối vào con đường tơ lụa vùng Tây bộ.

“Tính đến hôm nay, cục của chúng ta đã bố trí tốt rồi.” Nhã tiên sinh cười,
“Còn lại một kíp nổ, chỉ cần đốt nó, là có thể ‘Uỳnh’ một tiếng- “

Vương Bất Phàm trông như người Trung Nguyên tiếp lời: “Đốt đại hỏa
Trung Nguyên.”

Hai người nhìn nhau cười, giơ chén rượu lên cụng một tiếng thanh thúy.

Nam Cương xảy ra chuyện lớn như vậy, thiên tử trong triều đương nhiên
tức giận, thúc giục Cố Quân mau chóng áp giải phỉ thủ và phản tướng về
kinh.

Cố Quân đành phải tạm thời buông xuống mối nghi ngờ trong lòng, khởi
hành về phương Bắc.

Có điều nghĩ tới đứa con nuôi bảo bối rốt cuộc đã chịu về cùng, hầu phủ lại
sắp náo nhiệt, y lại có chút chờ mong với việc “về kinh”.

“Nó lớn lên đã đáng yêu hơn,” Cố Quân cảm thấy rất được an ủi, lén nói
với Thẩm Dịch, “Dù cho đột nhiên biến thành hiểu chuyện như vậy, ta cũng
có phần không quen lắm.”

“Hạ tiện.” Thẩm Dịch lời ít ý nhiều mà bình luận, sau đó đúng như ý
nguyện trúng một phát roi.

Thẩm Dịch lại hỏi: “Đúng rồi, bắt Phó Chí Thành rồi, ngươi định làm thế
nào?”

Cố Quân thôi cười đùa, trầm mặc giây lát rồi nghiêm mặt nói: “Quý Bình,
kỳ thực mấy năm nay ta thường xuyên nghĩ, ngươi đi theo ta, phải chăng
hơi lãng phí tài hoa.”

Thẩm Dịch im lặng nhìn y một cái.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.