SÁT PHÁ LANG - Trang 57

Tầm mắt thiếu niên và hung thủ như ngõ hẹp đụng đầu, ấu lang kia nanh
vuốt còn chưa kịp mài bén, nhưng sự hung ác như là sinh ra đã có rồi.

Đây có khả năng là tính tình trời sinh. Khi nằm trong hoàn cảnh trí mạng,
có hai loại người sẽ gắng sức phản kháng, một loại trải qua suy sâu tính kỹ,
hoặc là xuất phát từ đạo nghĩa, chức trách, khí tiết, hoặc là sau khi cân nhắc
thiệt hơn, bất đắc dĩ mới phải làm vậy, nội tâm y không phải không biết sợ
hãi, chỉ là lương tâm hay lý trí có thể chiến thắng nỗi sợ hãi này, đây là đại
dũng khí chân chính.

Còn một loại người khác, trong lòng chẳng nghĩ gì cả, hết thảy đều xuất
phát từ bản năng, phẫn nộ theo bản năng, chiến ý tràn trề theo bản năng,
dẫu trong lòng mơ hồ hiểu được sự phản kháng của mình sẽ dẫn đến kết
quả đáng sợ hơn, cũng chẳng cách nào khắc chế khát khao cắn một miếng
thịt trên người địch nhân.

Giờ khắc này, Trường Canh chắc chắn thuộc về loại sau, có lẽ bản thân hai
chữ “đáng sợ” đã đủ chọc giận y rồi.

Hồi tưởng những năm đó, đâu chỉ mình Tú Nương luôn mâu thuẫn, Trường
Canh kỳ thực cũng vậy. Tú Nương rốt cuộc không giết y, có khả năng là vì
một nửa huyết mạch thuộc về tỷ tỷ mình trên người y, mà Trường Canh rốt
cuộc không giết bà ta, có khả năng là vì trong sự hành hạ lâu dài, bà ta xét
cho cùng vẫn có ơn dưỡng dục.

Tay mặt thẹo tựa như bị ánh mắt y đâm bị thương, tức tối giơ cao nắm đấm
to bằng cái đấu, tính đương trường nện cho Trường Canh phải “máu chảy
đầu rơi”.

Đúng lúc này, ngoài cửa đột nhiên truyền vào tiếng gầm giận dữ, một người
man canh cửa bay ngang ra, đâm sập nửa căn phòng.

Khuê phòng tối om chợt sáng bừng lên, ánh nắng chói mắt ùa vào, Trường
Canh nheo mắt, không nhìn thấy hàn quang, mà nghe tiếng rú thảm thiết
trước.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.