SÁT PHÁ LANG - Trang 692

Mấy ý nghĩ đột nhiên lướt qua trong lòng Cố Quân-

Liên quân Tây Vực ở chỗ con đường tơ lụa do hành tung tiết lộ mà bị tập
kích, tổn thất nặng nề, sao không tức giận?

Vậy đứng mũi chịu sào, họ sẽ khai đao với những tù binh Trung Nguyên
hiềm nghi rất nặng này, người khác tạm bỏ qua một bên trước, nhưng đầu
lĩnh vô luận có liên quan đến việc này hay không, tuyệt đối không thể thiếu
bị liên lụy, địch nhân còn khuya mới quan tâm trong đây phải chăng có oan
tình, căn bản cũng không cần chứng cứ, chỉ cần một chút hoài nghi là sẽ
không giữ lại tính mạng hắn.

Lần này trao đổi tù binh, thả một số người già yếu thì thôi, sao lại thả cả
Bạch Sơ này?

Ban nãy y đã mơ hồ cảm thấy bất thường, nhưng thấy cảnh Bạch Sơ và
mười mấy người khóc sướt mướt nói ra một phen như vậy, trong lòng y
nhất thời vừa kích động vừa hổ thẹn, thành thử không nghĩ sâu!

Cố Quân vừa cảnh giác, liền lập tức lui về sau, đúng lúc này, chỉ nghe một
tiếng rống to, “Bạch Sơ” kia cả người căng lên, khuôn mặt gầy gò tròn lên,
da nứt nẻ từng tấc – trên mặt hắn lại rớt xuống một tấm mặt nạ da người
nứt toác.

“Đại soái!”

Một Huyền Thiết trọng giáp không chút do dự lao tới, ôm lấy Cố Quân,
quay người dùng ba tầng thép tấm sau lưng làm khiên bảo vệ y-

“Uỳnh” một tiếng, “Bạch Sơ” kia nổ tung, sóng nhiệt khổng lồ cuốn sạch tứ
phương, thiếu niên phủ phục dưới đất đương trường đầu mình hai ngả,
trong tai Cố Quân “Ong” một tiếng, một cơn đau đớn dữ dội kéo tới, lưng
đập mạnh xuống đất, trước mắt tối sầm.

1. Không làm nhục tổ tiên, bản thân, không làm nhục thể diện, ứng xử, ấy
là khí tiết của kẻ sĩ. Nguyên gốc: Thái thượng bất nhục tiên, kỳ thứ bất

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.