SÁT PHÁ LANG - Trang 936

Cố Quân không dưng bắt được cái thóp to đùng của Thẩm Dịch, tâm tình
khoan khoái cực kỳ, thắt lưng cũng không mỏi không đau gì nữa, nghênh
ngang phóng ngựa đi, còn huýt một đoạn nghe hệt như tài thổi sáo của y.

“Cố Tử Hi!” Thẩm Dịch nghiến răng nghiến lợi đuổi theo, “Ngươi…
ngươi…”

Ngươi là đồ khốn nạn!

Để tránh ban ngày ban mặt nhục mạ thượng cấp ngay ngoài đường, Thẩm
Dịch dùng hết sức lực mới nuốt được câu sau xuống.

Cố Quân lôi y ra trêu chọc chán chê, hai người đã bỏ rơi gia tướng, cùng đi
vào hoàng thành, bấy giờ mới nghiêm mặt nói: “Trần cô nương nhân phẩm
không thể chê, cũng rất có bản lĩnh – người như ngươi, ta đoán nàng ấy một
lần đánh dăm ba cái hẳn không thành vấn đề.”

Tuy câu này rất muốn ăn đập, nhưng Thẩm Dịch lúc này lại không cảm
thấy bị mạo phạm, ngược lại nghe ngon lành – Đặc biệt là khi Cố Quân kể
tới chuyện nhiều năm trước y gặp Trần Khinh Nhứ lần đầu tiên trên tặc
thuyền, Thẩm Dịch nghe mà bóp cổ tay thở dài, chỉ hận không thể chui vào
cảnh đó.

“Về phần tính tình nàng ta thế nào, yêu ghét cái gì… Ta cũng không tiện
tìm hiểu quá rõ, có thể Trường Canh còn quen thân với nàng ta hơn.” Cố
Quân dừng một chút, “Có điều về gia thế của nàng, ta phải cho ngươi biết
một chút.”

“Trần gia phủ Sơn Tây, ta biết,” Thẩm Dịch tiếp lời, “Nhiều đời xuất thần
y, hành y tế thế, gia phong rất thanh chính.”

Cố Quân khẽ xì một tiếng: “Ngươi nghe ngóng rõ quá đấy, tính toán đến
nhà cầu hôn rồi à?”

Thẩm Dịch nghiêm mặt nói: “Ba mai sáu sính đương nhiên không thể
thiếu.”

Cố Quân: “…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.