SÁT PHÁ LANG - Trang 938

“Không, khoan đã,” Thẩm Dịch vội nói, “Làm vậy đường đột quá!”

Cố Quân: “…”

Y cảm thấy mình như một tên thái giám vội trước cả Hoàng thượng, nhưng
mà theo tính nết Thẩm Dịch, rất có thể cả đời cũng chẳng cưới được vợ, vì
thế rất giàu kinh nghiệm chỉ vẽ: “Việc này không thể không sốt ruột đâu
Quý Bình huynh à, sơ sẩy để cho người khác nhanh chân đến trước, tới lúc
đó ngươi chẳng còn chỗ nào mà nói lý lẽ đâu.”

Thẩm Dịch lại cân nhắc chốc lát, lắc đầu nói: “Thế cũng khoan đã, để ta
nghĩ thêm.”

Cố Quân nghe thế lắc đầu, y quá hiểu, một nam nhân nếu nghe một câu
thân phận bối cảnh nhà gái liền sinh ra do dự, quá nửa cũng chỉ là mức độ
“có chút ý định” , chưa đến đặc biệt không phải ai đó thì không thể. Nhưng
mà loại sự tình này, cảm thụ của người trong cuộc thế nào, y cũng không
tiện đánh giá nhiều, chỉ nói một câu vô thưởng vô phạt: “Thế thì được rồi,
ngươi hãy suy nghĩ trước, có chỗ nào cần ta thì cứ việc nói.”

Câu này Thẩm Dịch không nghe thấy, y hãy còn chìm trong suy nghĩ của
chính mình, nghiêm túc phân tích với Cố Quân: “Tình huống này quả thật
ta chưa biết, nhưng ngươi vừa nói như vậy, ta cũng cảm thấy không thích
hợp lắm.”

Cố Quân: “Ồ.”

Thẩm Dịch: “Vậy thì hết cách rồi, đành phải đợi đánh giặc xong, ta trả ấn
từ quan, không làm tướng quân nữa.”

Cố Quân: “…”

Xém tí nữa y đã rớt xuống ngựa.

Thẩm Dịch vẫn tự mày chau mặt ủ: “Chỉ là giặc còn chưa đánh, mà đã đi
cầu hôn trước, cứ cảm thấy không may mắn – Người như chúng ta, nếu
vướng bận quá sâu, trên chiến trường dễ trói tay trói chân, ngược lại nguy
hiểm, vạn nhất có việc gì, chẳng phải làm lỡ làng người ta? Ôi… Ta chỉ sợ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.