SAU CƠN ĐỘNG ĐẤT - Trang 111

trước mắt cô như âm thầm thu nhận, phủ lấp và dung thứ mọi điều. Junko
nghĩ là một gia đình đích thực cũng giống như thế.

° ° °

Junko đến thành phố nhỏ này trong huyện Ibaragi từ tháng 5 năm cô học

lớp 12. Cô đã bỏ nhà ra đi, mang theo 30 vạn Yen 2 mà cô đã rút ra, dùng
ấn triện và trương mục ngân hàng của thân phụ, trong cái xách hàng hải chỉ
dồn đầy áo quần để thay đổi. Từ quê Tokorozawa, cô lấy đại nhiều chuyến
tàu điện đến được phố nhỏ bên bờ biển của huyện Ibaragi, mặc dù cô cũng
chưa từng nghe đến tên phố này bao giờ. Cô tìm được một căn gác trọ từ
một nhà địa ốc trước ga, rồi một tuần sau đó trở thành nhân viên bán hàng
cho một hiệu tạp hóa nhỏ nhìn ra quốc lộ chạy dọc theo bờ biển. Cô gửi thư
về cho mẹ rằng cô bình yên, khoẻ mạnh, xin đừng lo cho cô, và đừng tìm
kiếm cô.

Ngày trước, cô đã chán chuyện đi học, và ngán ngẩm chuyện đối mặt

với bố cô. Lúc còn nhỏ, Junko cũng thân với bố, ngày nghỉ thường đi chơi
với ông. Nắm tay bố mà đi, thấy hãnh diện và an tâm vô cớ. Thế rồi năm
sắp xong tiểu học, cô bắt đầu có kinh, có lông ở chỗ kín, vú nổi vun lên.
Thân phụ bắt đầu nhìn cô với tia nhìn khác lạ, không như trước nữa. Rồi từ
năm lớp 9, thân hình cô vượt mức 1m70, thì thân phụ hầu như không còn
gợi chuyện cô nữa. Thành tích học vấn của cô cũng không có gì đáng khen.
Thuở mới lên trung học, cô được xếp hạng cao trong lớp, nhưng lúc xong
lớp 9 thì thứ hạng của cô phải đếm từ dưới lên mới nhanh được. Khó khăn
lắm cô mới lên được lớp 10. Không phải trí óc ngu tối, có điều cô không tập
trung trí óc được vào việc gì. Làm chuyện gì cũng bỏ dở nửa chừng, cố
gắng tập trung ý thức thì đầu lại nhức như búa bổ, thở không ra hơi, tim đập
loạn cả lên. Việc đến trường học chỉ còn là khổ não, đau đớn.

° ° °

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.