SAU CƠN ĐỘNG ĐẤT - Trang 110

Ông Miyake nói: "Thôi, dẹp chuyện đó đi. Uống whisky không?"

- "Xin ông."

- "Cô Junko có uống không?"

Junko đáp: "Một tí thôi".

Ông Miyake móc túi áo khoác bằng da ra một bình rượu mỏng nhỏ bằng

kim loại, trao cho Keisuke. Keisuke vặn mở nắp bình, nâng bình lên rót
rượu vào miệng, tránh không để miệng bình chạm vào môi. Hắn nuốt ực
một ngụm rượu xong hít vào thật sâu:

- "Ngon quá. Rượu này đúng là tuyệt phẩm nguyên chất rượu 21 năm

đây, không sai tí nào. Rượu ủ trong thùng cây sồi đấy nhé. Uống vào là
nghe được cả tiếng sóng bể reo, cả tiếng thở dài của thiên thần xứ Scotland
nữa đấy."

- "Cái thằng nói nhảm thiệt. Rượu nội hoá Suntory bình vuông đó chớ có

chi lạ mô nà."

Junko tiếp lấy bình rượu, rót vào nắp bình, rồi nhắm rượu từng chút một.

Cô nghiêm mặt dõi theo cảm giác đặc thù của dòng chất lỏng ấm áp chảy từ
thực quản xuống dạ dày, nghe cốt tủy trong thân thể mình ấm dần lên. Đến
phiên ông Miyake nhẹ nhàng uống một ngụm rồi Keisuke lại tu một ngụm
lớn. Bình rượu sang tay từ người này sang người kia. Lửa nhóm đã không
hấp tấp mà từ từ bốc lên thành ngọn lửa vững vàng. Đó là chỗ hơn người
của ngọn lửa do ông Miyake nhóm lên. Lửa lan dần ra một cách hiền hòa
mềm mại, như một vòng ôm lão luyện, không một chút hấp tấp vội vàng,
không một chút thô bạo. Lửa ấy như chỉ để sưởi ấm lòng người.

Junko bao giờ cũng trở nên trầm mặc trước ngọn lửa nhóm. Thỉnh

thoảng cô đổi thế ngồi, còn thì hầu như không động đậy chút nào. Ngọn lửa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.