SAU CƠN ĐỘNG ĐẤT - Trang 115

- "...Ừm."

- "Nhưng mà không phải thứ lửa mô cũng làm được rứa. Để phản ảnh

được cảm xúc thì lửa cũng phải tự do mới được. Như lửa ở trong lò sưởi hơi
đốt thì không được. Lửa từ hộp quẹt cũng không được. Lửa nhóm thông
thường cũng không được. Lửa mà muốn tự do thì phải từ chỗ có tự do, và
được hun đúc khéo léo mới được. Mà chẳng phải ai cũng làm được dễ dàng
đâu."

- "Vậy chứ ông Miyake thì làm được chăng?"

- "Có lúc làm được, có lúc không. Mà phần nhiều là làm được. Hễ thành

tâm thành ý mà làm thì chắc được."

- "Ông Miyake thích nhóm lửa lắm nhỉ?"

Ông Miyake gật đầu:

- "Như bị bịnh rứa đó. Tui mà ở miết cái phố nhỏ hẻo lánh ni cũng chỉ vì

cái bờ biển có nhiều gỗ trôi về hơn tất cả các bờ biển khác. Chỉ có lý do đó
thôi. Coi như vì muốn nhóm lửa mà tới ở đây đó. Nghe chán lắm phải
không cô?"

Từ ngày ấy, Junko lúc nào rảnh rỗi lại theo ông Miyake đi nhóm lửa.

Trừ những ngày mùa hè, bờ biển đông nghẹt người cho đến tối mịt, còn thì
ông Miyake đi nhóm lửa suốt năm. Có khi tuần hai lần, có khi cả tháng
không có lần nào, tùy theo số lượng cây gỗ trôi dạt vào bờ biển ấy. Lần nào
định đi là thế nào ông cũng gọi điện thoại cho Junko. Keisuke trêu chọc
Junko, gọi ông Miyake là "bạn nhóm lửa" của cô. Nhưng tuy Keisuke hay
ghen hơn người thường mà không hiểu sao đối với ông Miyake thì lại chẳng
chấp nhất gì cả.

° ° °

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.