SAY SẮC - Trang 235

- Cậu đừng giấu tôi, mua nhiều thức ăn thế này, để tôi xem nào: Ồ, thịt bò,
thịt lợn, thịt gà...
- Tôi mua một lần để ăn cả tuần cho tiện, đỡ phải đi chợ nhiều.
- Cậu hạnh phúc thật đấy, chẳng lệ thuộc vào ai, muốn ăn là ăn muốn chơi
là chơi.
- Tôi hạnh phúc thế nào bằng anh được, anh vừa có tiền, lại đẹp trai, lại
được nhiều chị em để ý.
- Cậu hơi gầy đấy.
- Gầy càng tốt chứ sao, có tiền cũng chẳng mua được cái gầy này đâu.
- Cậu còn trẻ đấy chứ, mới ba mươi mấy tuổi thôi mà. Nếu sống thoải mái
thì sẽ chẳng bao giờ già đâu.
- Người tuy không già, nhưng trái tim sẽ già. Ồ, sao hôm nay anh không đi
ôtô?
- Hỷ Nhi ơi, mình nói thật với cậu nhé: Mình có xe ôtô riêng, lại là phó chủ
tịch hội đồng trọng tài, ngồi xe mãi cũng thấy chán, mình muốn đi bách bộ
cho thư giãn chân tay. Đài truyền hình trung ương thường tuyên truyền rằng
mỗi ngày nên đi bộ độ nửa tiếng, nhất là những người như mình. Hỷ Nhi ạ,
chỉ có những người như cậu mới mong có ôtô thôi.
- Đúng thế, tôi là người thích ngồi ôtô. - Hỷ Nhi vẫy một cái xe ba bánh,
anh không muốn phí lời nói chuyện với Lý Phùng nữa. Lý Phùng kéo tay
Hỷ Nhi lại nói thêm một câu:
- Hỷ Nhi, cậu có biết mình vừa gặp ai không? Mình vừa gặp Tưởng Vận,
cô ta đang đi với một phụ nữ khác, người này trông rất đẹp gái, không biết
có phải vợ Triệu Ngư không? Các cậu có hay gặp người đàn bà này không?
- Anh lại mê tít đi rồi phải không, lại muốn phát huy sức mạnh của đồng
tiền phải không? - Hỷ Nhi cười nói.
- Cậu coi mình là hạng người gì? Tuy mình ham gái thật, nhưng chỉ liếc
nhìn họ thôi, cũng chẳng chào hỏi gì hết, làm gì có chuyện tán tỉnh. - Lý
Phùng nói.
- Anh nên bám sát họ mới phải, biết đâu ông trời lại chẳng mở mắt ra,
thưởng cho anh một quả trứng thiên nga.
- Cậu định cho mình là loại cóc nhái hay sao? - Lý Phùng không vui nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.