SAY SẮC - Trang 245

vẫn không có tín hiệu trả lời. Hỷ Nhi nói:
- Lần sau nếu hết chè, anh cứ lên đây mà lấy.
- Anh là một đồng chí rất dễ tính, tôi rất thích kết bạn với những người như
anh. - Thiệu Binh nói.
- Tôi là người thô thiển, tính khí lỗ mãng. - Hỷ Nhi cười nói.
- Tôi cũng là người lỗ mãng. - Thiệu Binh nói.
- Anh khiêm tốn quá đấy, một người tinh tế như anh sao lại gọi là lỗ mãng
được.
- Cánh cửa nhà anh đẹp thật đấy, chạm trổ tinh vi chẳng khác nào một bức
tranh...
Thiệu Binh hút hết nửa điếu thuốc lá, xem ra thời gian không còn nhiều anh
đi đi lại lại trong phòng rồi bất chợt đến buồng, lấy tay kéo nhẹ nắm đấm
cửa ra vào, nhưng bên trong chốt chặt.
- Cửa buồng nhà anh chắc quá nhỉ, làm bằng gỗ gì đấy?
Hỷ Nhi cứ ăn uống như thường, coi như không nghe thấy. Thiệu Binh hỏi:
- Anh trồng được nhiều hoa trên ban công không?
- Trồng có vài bồn thôi.
Hỷ Nhi gắp thịt bò ăn ngon lành. Thiệu Binh lại hỏi:
- Chúng ta là hàng xóm của nhau, tôi xin góp ý kiến với anh, được không?
- Anh cứ nói đi. - Hỷ Nhi nói.
- Tôi cũng là người thích trồng hoa, nhưng hôm nay tôi buộc phải có ý kiến
với anh: nhiều lúc anh tưới nước, tràn xuống cả ban công nhà tôi, như thế
bất tiện quá.
- Lần sau tưới cây, tôi sẽ chú ý hơn.
- Thực bụng mà nói, tôi vẫn ngửi thấy mùi thơm của hoa ở tầng trên.
Hỷ Nhi định nói "Mặc xác ông, cứ lôi thôi mãi", nhưng thôi không nói nữa.
Trong cái thô cũng có cái tinh, Thiệu Binh cười nói: Mấy cái bồn hoa nhà
tôi sứt mẻ lung tung, trông rõ chán chết. À này, đừng vẩy tàn thuốc lá
xuống sàn, nên vẩy vào gạt tàn cho sạch sẽ.
Thiệu Binh ra về nhưng anh vẫn nghi ngờ trong phòng ngủ có người tình
của Hỷ Nhi lẩn trốn. Anh nghi ngờ người tình đó chính là vợ anh. Vợ thì
vẫn là vợ anh, nhưng khi anh không có nhà, người hàng xóm đã tranh thủ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.