SAY SẮC - Trang 306

liền mà chẳng có quãng đồng không mông quạnh nào.
Lý Phùng dừng xe, tắt đèn, ngoảnh lại nhìn cô gái.
- Vừa rồi cô có thấy dễ chịu không? - Lý Phùng hỏi.
- Dễ chịu. - Cô gái nói.
- Lúc nữa quay về còn dễ chịu hơn, tôi sẽ cho xe chạy 180 km/giờ. Cô có
sợ không? - Lý Phùng nói.
- Sợ gì mà sợ, cái mạng của anh đắt giá mà anh còn không sợ huống hồ
em? - Cô gái nói.
- Thế thì tốt, tối nay hai chúng mình sẽ lấy dây thừng buộc chặt vào nhau
nhé! - Lý Phùng nói.
- Trói chặt vào nhau thì đúng hơn. - Cô gái nói.
- Thích xả láng thì cùng xả láng, thích chết thì cùng chết. - Lý Phùng nói.
- Anh đừng nói đến chết chóc được không? - Cô gái nói.
- Chết đi sống lại mà. - Lý phùng nói.
- ...
- Chết ở cánh đồng ngoại ô, biến thành hai đống xương. - Lý Phùng nói.
- ...
- Biến thành hai đống xương càng hay, một đống xương nhảy múa, vẫy gọi
đống xương kia. - Lý Phùng nói.
Cô gái ngước nhìn anh, mồ hôi lấm tấm trên mặt.
Cô gái lắc đầu. Cô không hiểu ý anh. Một người đàn ông có địa vị như anh
tại sao không biết lựa chọn một hoàn cảnh xứng đáng, mà phải ra vùng
ngoại ô để nói về bộ xương người. Có phải anh định dọa cô hay muốn cô
phải sà vào lòng anh?
Cô gái đã tưởng tượng ra cảnh mình sẽ chia sẻ tình cảm với anh trong một
khách sạn sang trọng, nhưng có ngờ đâu người đàn ông thành công này lại
có cách nghĩ khác. Suốt hai mươi năm qua, anh đã từng ân ái với nhiều đàn
bà ở những nơi đồng không mông quạnh, nhiều người đã nhắc nhở anh,
đôi lúc chính bản thân anh cũng tự nhắc nhở mình rằng, làm như thế là
không đàng hoàng. Anh đã từng thuê một ngôi nhà lá ở ngoại ô Mi Sơn,
anh gọi đó là ngôi nhà tình yêu. Năm đó, anh đã đưa Tưởng Vận đến, làm
mưa làm gió đến nỗi quỷ phải khóc than, sói phải gào thét... Đêm nay, anh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.