SAY SẮC - Trang 362

- Tôi rất vui... - Đúng thế, cô vui, Triệu Ngư cũng vui nhưng đằng sau cái
vui ấy là cả một khoảng trống...
- Anh bạn trai của cô thế nào rồi, cô có ưng ý không? - Triệu Ngư hỏi.
- Chưa đi đến đâu cả, hôm qua mới gặp nhau lần đầu. Anh ấy là kỹ sư xây
dựng. - Triệu Yến nói.
- Là cán bộ kỹ thuật à?
- Anh ấy chơi đàn piano rất hay. Tối qua ở nhà hàng, anh ấy còn tham gia
biểu diễn.
- Một cán bộ kỹ thuật rất lãng mạn. Cậu ấy bao nhiêu tuổi rồi? - Triệu Ngư
hỏi.
- Ba mươi tuổi.
- Lại một người kén cá chọn canh nữa.
- Đúng thế, điều kiện nhà anh ấy rất tốt. Người Thành Đô, bối cảnh gia
đình trong sạch, nếu tối qua anh ấy không chơi đàn piano thì ấn tượng của
em về anh ấy sẽ càng tốt hơn. - Triệu Yến nói.
- Không nên cầu toàn quá. Người ta thích cô nên mới phô trương tài năng
trước mặt cô. - Triệu Ngư nói.
- Tối mai anh cứ nói thẳng cho anh ấy biết, em ủy nhiệm toàn quyền cho
anh đấy.
- Làm như thế sao tiện?
- Chẳng có gì bất tiện cả, coi như anh là quân sư của em, thế thôi.
Triệu Ngư nói, một công trình tình yêu vĩ đại.
Triệu Yến nói anh có thể viết một bản nhận xét, đánh giá, rồi phôtô thành
ba bản, giao cho em một bản, anh Lý Tiến một bản, còn một bản đưa cho
Thương Nữ và Tề Hồng đọc...
- Sau đó sẽ làm gì? - Triệu Ngư hỏi.
- Sau đó anh sẽ là ông mối của em. - Triệu Yến nói.
- Đã có người làm mối rồi còn gì?
- Đúng thế, đó là chị Hà Tiểu Na, nhưng không thể gọi chị ấy là bà mối
được, chị ấy chỉ cung cấp số điện thoại của em cho đối phương thôi.
- Cô đừng tin tưởng tuyệt đối vào tôi, việc này phải dựa vào trí tuệ của tập
thể.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.