SAY SẮC - Trang 393

biết chị chưa muốn về. Hai người thủ thỉ nói chuyện như một cặp vợ chồng.
Người đàn ông thì kiên nhẫn hầu hạ, còn người đàn bà thì không cần ý tứ,
hết uống nước lại ăn hoa quả... Thương Nữ đứng dậy đi vệ sinh, Tôn Kiện
Quân tay cầm một chiếc khăn mặt mới. Chiếc khăn mặt đẹp có ý nói với
Thương Nữ rằng hãy cho anh cơ hội quý giá này. Thương Nữ cầm lấy chiếc
khăn màu sắc sặc sỡ cũng có nghĩa muốn nói với anh: Em hiểu rồi... Thật
vậy, làm sao chị lại không hiểu ra kia chứ. Họ ra khỏi nhà vệ sinh trở lại
ngồi nguyên chỗ cũ, Tôn Kiện Quân kéo Thương Nữ về phía mình. Uống
xong hụm nước, anh nhích lại gần hơn thì thầm với Thương Nữ như một
cặp vợ chồng. Chiếc đi văng hình vòng cung dường như che khuất cả chiếc
ti vi. Tôn Kiện Quân kéo Thương Nữ xích lại gần hơn nữa. Đây là động tác
quen thuộc của Tôn Kiện Quân suốt mười năm qua mỗi khi tiếp cận
Thương Nữ. Tôn Kiện Quân, hồi hộp, dục vọng đang thúc giục anh. Tình
yêu làm anh sáng mắt ra, giọng nói lạc hẳn đi. Giá mà ôm ngay được
Thương Nữ vào lòng thì hay biết mấy. Nhưng không thể được vì Thương
Nữ vẫn ngồi yên bất động. Nếu Tôn Kiện Quân đánh liều cứ ôm chầm lấy
Thương Nữ, thì có lẽ hậu quả sẽ thật khó lường. Hơn nữa anh cũng còn đủ
bình tĩnh, không đến nỗi mù quáng làm bừa làm ẩu. Thật là cơ hội ngàn
vàng, hai người ngồi với nhau suốt từ bảy giờ đến chín giờ. Đúng lúc đó
Tiểu Đào về, hai người đều đứng lên nói lời tạm biệt ra về. Tiểu Đào nói
ngay: - Tôi vừa về đến nhà, hai người đã định về hay sao? Nếu tôi chưa về
thì sao? - Tiểu Đào mỉm cười, rồi đưa cho mỗi người một cái ô. Triệu Cao
cầm lấy chiếc ô đi ra trước, Tôn Kiện Quân và Thương Nữ dùng chung một
cái ô đi sau. Khi xuống đến bãi đỗ xe, cách nhà khoảng hai chục mét, Tôn
Kiện Quân khẽ bấm tay vào thắt lưng Thương Nữ, đùi sát bên đùi, mặt giáp
mặt. Trời mưa to quá, mưa rơi lộp bộp trên chiếc ô, họ càng áp sát vào nhau
hơn. Hai mươi mét hạnh phúc, bỗng làm họ nhớ lại hai mươi giây hạnh
phúc ở miếu Tam Tô năm ngoái. Tiểu Đào đứng trên tầng ba nhìn rất rõ cử
động của hai người. Chị ngẩn người, nhưng thôi, đó là chuyện của họ...
Niềm vui trong mưa đã làm Tôn Kiện Quân quên hết cả. Sau khi đưa mẹ
con Thương Nữ về phố Cát Thắng, anh quay đầu xe chạy lên đường cao tốc
trước mưa to gió lớn, trước phong ba bão táp trong tâm hồn. Mưa vẫn ngày

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.