SAY SẮC - Trang 406

chị ra bến xe phía Nam rồi quay lại chơi mạt chược. Triệu Ngư xuống nhà
đánh xe ôtô ra bến xe phía nam. Ba người cùng ngồi vào xe. Trịnh Thái Ức
ngồi cạnh Triệu Ngư, qua tấm gương Triệu Ngư thấy Trịnh Thái Ức đang
tủm tỉm cười, dường như chị đã biết anh đang nghĩ gì. Khi đến bến xe, mua
vé xong, nhân lúc Lương Ngọc Cầm đi vệ sinh, Triệu Ngư nói:
- Chị Lương Ngọc Cầm... - Trịnh Thái Ức cắt ngang lời anh cười bảo: -
Anh định nói về việc Lương Ngọc Cầm tham gia cổ đông chứ gì? Tôi đã
nghĩ kỹ rồi, chúng tôi coi nhau như hai chị em gái, đời nào tôi lại bỏ rơi chị
ấy? Tôi định bảo chị ấy cố lo lấy một phần, tôi lo giúp chị ấy một phần,
cũng đóng một suất cổ đông khoảng từ hai đến ba vạn.
- Thế thì chị phải báo cho chị ấy biết ngay đi kẻo trên đường về chị ấy lại lo
lắng. - Triệu Ngư nói.
- Anh tốt bụng quá, còn chu đáo hơn cả tôi. Bao giờ anh... - Trịnh Thái Ức
thở dài.
Đúng lúc đó, Lương Ngọc Cầm quay trở lại, thấy hai người thì thầm nói
chuyện, chị hỏi:
- Hai người nói chuyện gì đấy? Sao không cho tôi nghe với?
- Đang nói chuyện về cậu đây. - Trịnh Thái Ức nói.
- Nói chuyện gì về mình? - Lương Ngọc Cầm hỏi.
- Ông bạn quý của cậu nói một chuyện, mà theo mình cậu sẽ rất muốn
nghe. - Lương Ngọc Cầm đưa mắt nhìn Triệu Ngư, Trịnh Thái Ức nói tiếp:
- Vừa rồi chúng mình đã bàn về chuyện của cậu đấy, cậu thử đoán xem
chuyện gì?
- Lương Ngọc Cầm cũng đoán ra được một phần, chị vui lắm.
Trịnh Thái Ức lại ghé vào tai Lương Ngọc Cầm thì thầm, Lương Ngọc
Cầm vui ra mặt, chị nói với Triệu Ngư:
- Cám ơn anh, cám ơn anh.
- Cậu chỉ cám ơn anh ấy thôi à, sao không cám ơn cả mình nữa? - Trịnh
Thái Ức cười bảo.
- Sao sốt ruột thế, tất nhiên mình cũng cám ơn cả bạn nữa. - Lương Ngọc
Cầm nói.
- Cậu lấy gì để cám ơn mình? - Trịnh Thái Ức lại dồn bạn đến tận cùng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.