SAY SẮC - Trang 426

Triệu Ngư nhìn cô.
- Trông anh buồn cười quá, cứ như người mất hồn vậy. - Lâm Hạnh Hoa
nói.
- Thái độ đờ đẫn của Triệu Ngư rất có ý nghĩa đấy. Tháng Bảy vừa qua, cậu
ấy đi Tế Nam chơi, tôi đã dẫn cậu ấy đi khắp mọi nơi, tìm một món ăn vặt.
Chỉ thoáng một cái, cậu ấy đã biến mất, gọi điện cũng chẳng thấy đâu, tôi
phát hoảng, chạy đi tìm khắp nơi. Tiểu Lâm, cô thử đoán xem, lúc đó Triệu
Ngư đang làm gì? - Hoàng Duy nói.
- Lúc đó anh ấy đút tay vào túi quần, lơ đễnh hòa vào dòng người, đi lung
tung khắp nơi. - Lâm Hạnh Hoa nghĩ một lát rồi nói.
- Cô đúng là bạn tri kỷ của Triệu Ngư, đoán không sai chút nào. - Hoàng
Duy cười bảo.
- Triệu Ngư thích suy nghĩ về những chuyện đại sự quốc gia. - Phó giám
đốc nói.
- Anh ấy nghĩ về bát cơm manh áo cho mọi người. - Tiểu Yêu nói.
- Không có chuyện đó đâu, tôi chỉ nghĩ chơi cho vui thế thôi. - Triệu Ngư
nói.
- Anh ấy lo lắng nhiều việc lắm, lần trước chúng tôi đi Cầu Khê - Lâm
Hạnh Hoa chỉ nói nửa câu, rồi dừng lại. Hoàng Duy cười hỏi Cầu Khê ở
chỗ nào, chỉ thấy mặt cô đỏ bừng, tay chỉ xuống một ngôi đền ở dưới chân
núi: Kia là đền Trung Phong, một trong tám ngôi đền cổ nhất ở Nga Mi
Sơn.
Cả năm người bước vào ngôi đền cổ, nhìn thấy một phiến đá màu vàng
thẫm nằm trong bụi cỏ gần đấy. Lâm Hạnh Hoa nói:
- Phiến đá này có lịch sử của nó, người ta gọi là Hùng Hoàng Thạch.
Chuyện kể rằng Đường Huyền Tông khi đi lánh nạn ở Thành Đô nằm mê
thấy một ông lão tự xưng là Tôn Tư Mạc, sống ở đền Trung Phong, đề nghị
được đem phiến đá Hùng Hoàng Thạch tinh chế thành thuốc linh đơn.
Đường Huyền Tông liền chuyển phiến đá đó đến chỗ hiện nay, mây phủ
đầy núi, không thấy vết tích của người để lại, nhưng sự hiện diện của phiến
đá đã nói lên lời cảm ơn.
Mọi người nhổ cỏ đến xem, quả nhiên trên phiến đá có những dòng chữ mờ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.