SCANDAL GIÁ TRÊN TRỜI - Trang 363

Anh ta nhìn người phụ nữ trước mặt mình nằm yên bất động, không

buồn giãy giụa, không buồn giằng co. Tay anh ta bóp mạnh hơn, mạnh đến
mức như sắp bóp gẫy cổ chị đến nơi, nhưng chị thà mặt đỏ bừng, hơi thở
hồng hộc chứ không mở miệng cầu xin. Anh ta nhìn mặt chị, gần như sụp
đổ mà buông tay ra, đôi môi run rẩy, nước mắt rơi xuống: “Từ lúc hiểu
chuyện đến giờ, người khác cứ mắng tôi, có mẹ đẻ ra mà không có mẹ
nuôi, họ nói tôi là loài tạp chủng, nói ra đủ lời cay độc. Đặc biệt là bà mẹ
kế, biết bao lần bà ta chỉ tay vào trán tôi mà chửi, mẹ mày là một con tiện
nhân, là một con phò, bà ta bỏ mày cho bố mày để đi theo trai. Bà nội cũng
nói mẹ đẻ không cần tôi, là bà ta bỏ rơi tôi, bao nhiêu năm qua không hỏi
han gì tới tôi…”

Trước mắt chị như vừa có gì đó nổ tung, nước mắt tràn mi.

“Khi còn bé tôi đã chịu đựng như thế nào nhỉ?” Anh ta quỳ hai chân

xuống nền thủy tinh vỡ, hai tay chống hai bên má chị, nước mắt rơi lã chã:
“Bắt đầu từ năm năm tuổi tôi phải trông em cho mẹ kế, bảy tuổi phải làm
việc nhà, chín tuổi phải đi chăn trâu chặt củi nấu cơm. Nói chung tất cả mọi
việc trong nhà tôi phải làm hết, còn thằng bé kia thì được cả đống người
nâng như nâng trứng, hứng như hứng hoa. Cơm tôi ăn là cơm nguội, không
làm xong việc nhà hoặc làm sai một tí là bị đánh bị mắng. Mùa đông, tôi
chỉ có một chiếc chăn mỏng, nằm co ro. Lúc đó nằm trong chăn, tôi lạnh
cứng người, vừa run vừa gọi mẹ, tôi gọi mẹ ruột tôi… nhưng bà ấy không
cần tôi… Sau khi bố chết, cuộc sống của tôi càng khổ hơn, mẹ kế đánh tôi
suốt ngày, ép tôi bỏ nhà ra đi, bà ta nói thẳng là không nuôi tôi. Lúc đó chỗ
dựa duy nhất của tôi là bà nội, nhưng lúc đó bà bệnh rất nặng, người gầy
giơ xương…, bà lấy hết tiền để ra thị trấn mua hộ khẩu cho tôi… nhưng
cuối cùng…” Anh ta không kiềm chế được mà khóc thất thanh: “Tôi còn
nhớ tối hôm bà mất tuyết rơi rất nhiều, ngoài trời lạnh buốt, bà lấy ra một
tấm ảnh đưa cho tôi, nói người trong ảnh là mẹ ruột tôi, tên là Đường Na.
Bà bảo tôi đi tìm mẹ… Lúc nói câu ấy bà thở rất mạnh, tôi cứ thế mà nhìn
bà trút hơi thở cuối cùng, giống như khi bố mất cũng thế. Lúc đó tôi nghĩ,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.