SẼ CÓ CÁCH, ĐỪNG LO - Trang 100

SẼ CÓ CÁCH, ĐỪNG LO!

Tuệ Nghi

www.dtv-ebook.com

Em TiễN Anh, NgườI Dưng CuốI Con ĐườNg...

Luôn sẽ có những vết rạn nứt để báo trước cho một sự tan vỡ. Phụ nữ

sống bằng trực giác, bằng những linh cảm trong thâm tâm không thể nói ra.
Họ nhìn nhận được những vết nứt lờ mờ từng chút một nhưng không thể
làm gì để ngăn nó.

Không biết từ bao giờ mà người đàn ông đó đã không còn hôn tôi nữa.

Chiếc hôn vội mỗi sáng trước khi anh đi làm, khi tôi vẫn còn nằm trên
giường ngủ, không biết từ lúc nào cũng chỉ tồn tại như một thói quen, một
nghĩa vụ khó chối bỏ.

Đã bao lâu người đàn ông đó chưa nói yêu tôi một cách thật lòng?

Và từ bao giờ khi mỗi chuyến công tác xa trở về, anh thậm chí còn

không mở cửa đón tôi, không nhìn tôi lấy một lần.

Ngày anh tháo tấm ảnh cưới của chúng tôi và đặt nó xuống sàn nhà để

treo một bức tranh khác mà anh vừa được tặng lên, tôi đã có linh cảm
chẳng lành. Chỉ là nó đến quá sớm, quá nhanh, đến nỗi chính tôi đến giờ
phút này còn chưa kịp tin rằng đây là sự thật.

Tôi không trách anh, vì cũng không còn gì để trách cứ nhau, dù rằng

người đàn ông nào cũng có những phút mắc sai lầm còn chúng ta thì có thể
lựa chọn tiếp tục sống cùng với những sai lầm đó hay là mạnh mẽ bước ra
khỏi nó.

Những người làm vợ thường nói rất nhiều, khuyên rất nhiều nhưng

đàn ông thường bỏ ngoài tai những lời như thế, bởi vì có lẽ họ không tin

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.