SẼ CÓ CÁCH, ĐỪNG LO - Trang 49

cho con Thắm con Lựu, chai nước hoa cho má, cây thuốc lá cho ba, cả
thùng kẹo "Socola" Mỹ cho sắp nhỏ.. Về thăm quê mà không vali lớn vali
bé xách đùm sách đề thì không phải là Việt kiều. Người này người kia nghe
nhà ông Bảy, chú Tám có Việt kiều ở bển về chơi thì xúm xít lại nhà, người
nào cũng trầm trồ: "mèng ơi Việt kiều đúng là khác người, sáng láng và
thơm mùi nước ngoài ghê bây ơi."

Ít ai biết được mỗi chặng về quê như vậy, qua lại xứ người, việt kiều

cũng phải cày thấy thương.

Bây giờ, thông tin đại chúng phát triển, cuộc sống của những người

con ca xứ ở bên kia như thế nào ở quê nhà bắt đầu thấu hiểu dần dần.
Nhưng tất nhiên là cũng còn không ít người vẫn mang tư tưởng xưa cũ,
thấy Việt kiều về nước xài kỹ từng đồng thì biểu môi chê: "Việt kiều mà
keo!" Không keo sao được, đồng tiền làm ra càng khó khăn thì sẽ càng phải
tính toán chi li. Nhiều người nghe bạn bè, người thân về nước chơi là lân la
hỏi thăm, vòi quà, xin tiền, gợi ý mua cái nọ cái kia. Không cho thì lại xỉ xỏ
sau lưng là Việt kiều mà về nước không có quà, hay quà gì mà chỉ có mỗi
thỏi " socola" chút xíu.

Ai xa quê cũng khát khao được trở về, được ăn canh chua cá kho, cà

pháo mắm tôm, được hít hà mùi rơm mùi rạ hay thậm chí là cái mùi khói xe
ở xứ mình, tiếng còi bin bin, xe máy chạy đầy đường đi xa sao mà không
nhớ. Họ trở về với cái mong cái chờ; mong chờ tình thân, tình bạn, tình
nghĩa chứ không phải trông chờ những chai nước hoa xách tay, những món
quà Mỹ, quà Tây.

Đừng làm những chuyến hồi hương của những người con xa quê thêm

nặng gánh ưu phiền, hãy để hành lý trở về của họ chỉ nặng nỗi nhớ và niềm
thương.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.