SẼ CÓ THIÊN THẦN THAY ANH YÊU EM - Trang 319

Tiểu Mễ phát hiện mình đã sớm lạc đường rồi, nhìn quanh quất bốn

bề, một khung cảnh hoàn toàn xa lạ. Cô và anh như đã bước vào một không
gian kỳ dị.

"Không biết."

"Không biết...?"

"Đúng. Tôi muốn đến một nơi có thể quên đi tất cả, nhưng, tìm không

ra." Doãn Đường Diêu lãnh đạm nói.

"Nếu như..."

"Một nơi để quên hết tất cả, nhưng em vẫn ở bên cạnh tôi. Nếu như

phải để em ra đi mới có thể quên được mọi việc, vậy thì..." Gương mặt
Doãn Đường Diêu thờ ơ, nhưng bàn tay lạnh lẽo nhè nhẹ siết chặt hơn, nắm
chặt lấy cô hơn trong tim mình. "Thế thì, tôi nguyện giữ nguyên mọi thứ
như cũ."

Màu đêm thâm trầm mỹ lệ.

Ngọn đèn ấm áp.

Ánh sao lành lạnh.

Doãn Đường Diêu cúi người hôn Tiểu Mễ, môi anh mang chút hơi

lành lạnh, run rẩy, nhưng rất dịu dàng. Trong gió đêm, anh hôn cô, giọng
nói rất nhẹ rất nhẹ:

"Để chúng ta trở về trước đêm đó đi, anh chẳng nghe thấy gì cả."

Xem như đó chỉ là cơn ác mộng mà thôi.

Tỉnh mộng rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.