SHIORIKO VÀ NHỮNG LỜI CHƯA NGỎ - Trang 77

Tôi im bặt. Có thật là vậy không? Tôi lục lọi kí ức, bất chợt lúc ấy, cửa

kính kin kít mở ra. Người khách nam mặc áo phao mua hai cuốn sách tuyệt
bản hôm nọ bước vào. Phải chăng do cơn gió buốt mà mặt anh ta xám
ngoét không còn giọt máu.

"Xin chào quý khách!"

Lên tiếng chào xong, tôi ngẩn ra. Phải rồi, lúc ấy, vị khách này cũng

đang ở trong cửa tiệm.

"Đúng là anh đã có mặt khi đó phải không?" Quay sang anh ta,

Shioriko nhỏ nhẹ cất tiếng. "Người trộm cuốn Cô gái bồ công anh ở hội
quán sách cũ chính là anh."

Người đàn ông lôi một chiếc túi giấy từ túi áo khoác và đặt lên bàn.

Tôi mở ra nhìn bên trong, thì trông thấy quyển Cô gái bồ công anh bọc giấy
sáp.

"Tôi thành thật xin lỗi."

Anh nói bằng một giọng thỏ thẻ không hợp với thân hình đô con chút

nào rồi cúi đầu thật thấp Tuổi tác có thể khác nhau nhưng xét tướng tá,
trông anh ta khá giống tôi.

"Là em gọi đến à?" Takino hỏi Shiorỉko.

"Dạ. Hôm qua lúc mình nói chuyện, anh có cho em liên lạc của người

khách đem bán số sách tuyệt bản cho Takino. Em đã gọi đến số điện thoại
đó rồi để lại lời nhắn. Bảo người ta mang cuốn Cô gái bồ công anh tới
Biblia."

"Hả? Anh mua sách của một chị khách cơ mà."

"Đây là chồng cũ của chị ấy. Đúng không anh?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.