SỐ ĐỎ - Trang 26

- Bẩm, tôi bồ côi cả bố lẫn mẹ từ sớm.

- Tội nghiệp! Thế anh đã có vợ con gì chưa?

- Bẩm chưa...

- Tội nghiệp! Thế là tốt lắm! Bây giờ thời buổi khó khăn, cũng không nên vợ
con làm gì vội. Thế anh có biết tôi gọi anh đến đây làm gì không?

- Bẩm chưa ạ. Chúng tôi chờ xem bà lớn phán bảo những gì.

- Tôi thì vốn người nhân đức, hay thương người. Mà anh thì cũng đáng thương,
đương làm ăn mà bỗng mất việc thế ắt là khổ. Sao anh dại thế? Vẫn biết vào
tuổi trẻ trung thì thường tinh nghịch như anh, nhưng mà phải xem người ta có
ưng thuận thì hãy... Thế chứ?

Xuân ngẩn ngơ mà rằng:

- Bẩm, con có hiểu gì đâu. Tự nhiên người ta đánh con, người ta đuổi con,
người ta áp chế...

- Thôi đi, anh đừng chối!

- Con... tôi có chối cãi gì đâu?

- Thế anh bị đuổi vì lẽ gì?

- Tôi đang sửa soạn khăn bông, thùng tắm cho các hội viên, đương lúi húi làm
lụng, thì ông Tây ấy vào lôi ra đánh mắng...

- Chứ không phải anh đương...?

Một cách ngây thơ thành thực nhất đời, Xuân đáp:

- Tôi đương bịt một cái lỗ ống chì trong buồng tắm của hội quán!

- Ồ! Ồ! Thế ông Tây ông ấy bảo anh có phạm một tội, sao anh không cãi?

Xuân đỏ mặt hồi lâu rồi ấp úng:

- Bẩm... bẩm ông ấy buộc những tội gì thì nào tôi có biết tiếng Tây đâu?

Bà Phó Đoan đứng ngẩn người ra, nuốt sự thất vọng đánh ực một cái.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.