SỐ ĐỎ - Trang 70

trọng thì phải có bổn phận là khách hàng của khách sạn ấy ít ra là một lần,
nếu không muốn bị những bậc trí thức tân tiến khinh bỉ là dân vong bản, vong
quốc vân vân...

Bởi vậy, hôm nay Tuyết và Xuân rủ nhau lên đây, cô thì vì tư tưởng giải phóng
muốn bị mang tiếng là hư hỏng, cậu thì vì cái trách nhiệm nặng nề muốn làm
hại đời một tiểu thử khuê các. Khi vượt qua cái cổng xi măng xây theo lối
Nhật, Tuyết bảo Xuân:

- Chúng ta sẽ thuê chung một gian phòng! Chúng ta sẽ ăn uống với nhau!
Khiêu vũ với nhau, đánh ping pong với nhau, chèo thuyền với nhau. Tôi cần
phải làm tất cả mọi ngưòi được trông thấy là đi với mình, mình ạ.

Xuân muốn tìm một câu rất văn hoa để đáp, nhưng chỉ nhớ được thói quen
củea ông Typn lúc tiếp khách hàng nữ, bèn nói:

- Chúng tôi rất hân hạnh.

Vẻ mặt ngây ngô của Xuân khiến Tuyết tưởng thế là một lối pha trò tài tình!
Cô ả cứ cười rầm rĩ như những phụ nữ tự nhiên tân tiến và ngặt nghẽo nói:

- Giời ơi! Anh đốc có duyên quá đi mất!

Hai người lững thững đi qua vườn hoa, tự nhiên như một cặp tình nhân chính
đương thực hành một cuộc tình duyên vụng trộm. Thốt nhiên, Tuyết lại nói:

- Ta hãy ngoạn du khắp cảnhBồng Lai rồi hãy thuê phòng!

Khách sạnBồng Lai , thật vậy, là một toà lâu đài đồ sộ trong đó có đủ các bộ
phận có thể ban hạnh phúc cho tất cả những người Việt Nam nào thừa xu tiêu!
Một tốp kiến trúc sư đã góp sức đấu trí để xây toà nhà phi thường ấy một nửa
trên mặt đất, một nửa trên mặt nước, có bao lan ngồi trên mặt hồ để quý
khách ngồi xem bơi thuyền, xem bơi lội... Trong vườn hoa thì nào là sân quần,
sân ping pong, bể hơi.... Trong khách sạn có phòng khiêu vũ, máy vô tuyến
điện. Cơm cho khách thì cơm Tây, cơm Tầu, nem chả, đủ cả! Ai cũng có thể ở
trong khu vực ấy thôi là đủ hưởng hết mọi thi vị của cuộc tân sinh hoạt, mọi
cái phong lưu lịch sử của đất đế đô văn vật, miễn là người ấy có xu... Thật vậy
không có khách sạnBồng Lai thì thật là một cái quốc sĩ cho người Việt Nam,
đối với con mắt của người ngoại quốc. Những bọn trưởng giả vô công rồi nghề
phải hẹn hò với nhau ở đây thì mới không thấy đời là đáng buồn. Ngoài số sáu
chục gian phòng ngủ, khách sạn còn có đến hơn chục thiếu nữ đi bán ái tình,
những con gà mái thượng hạng xa xỉ, theo hệ thống các khách sạn ở những
nước văn minh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.