SỢI REN LỤA MÀU XANH - Trang 143

Vi An đột ngột xía vào cuộc nói chuyện, hình như trong vòng vây của

đám trợ lý bận rộn đó, Vi An vẫn để ý đến câu chuyện ở bên này, Vi An nói
tỉnh bơ.

“So với An Bân Ni, Đào Thục Nhi à, cái trò của cô chỉ được tính bằng

trình độ của trẻ con mẫu giáo! Làm ơn học theo người khác thêm chút nữa
đi, giờ này, cái bộ dạng mất tinh thần ấy của cô khiến người khác nhìn mất
cả hứng!”

Từ khi vào nghề cho đến nay, Đào Thục Nhi luôn là kẻ thù của Vi An,

Vi An cũng luôn xem Đào Thục Nhi là kẻ thù lớn nhất, giữa hai người luôn
xảy ra xung đột lúc mưa lúc gió. Thế rồi gần đây, Đào Thục Nhi đột nhiên
trở nên trầm tĩnh, không còn nhằm vào Vi An nữa, không còn tung những
thủ đoạn kỳ quái nữa khiến Vi An lại có cảm giác tẻ nhạt.

Mọi người quá đỗi ngạc nhiên.

Trời đất ơi.

Vi An đang giễu cợt Đào Thục Nhi đó sao? Tại sao cái giọng giễu cợt

hôm nay nghe là lạ thế nào ấy, như thể Vi An có vấn đề đang quan tâm…

Đào Thục Nhi cũng ngẩng đầu kinh ngạc nhìn Vi An, Vi An giả bộ

như không có chuyện gì, lại tiếp tục quay ra la hét, quát mắng đám trợ lý
của mình.

Doãn Hạ Mạt cười.

Thật ra, Thục Nhi và Vi An lúc đầu cũng có thể là hai người bạn rất

tốt, cho nên khi đôi bên “bán đứng nhau”, cả hai mới phải cùng chịu đựng
đau đớn tổn thương đến như vậy.

Lúc này, ở bên ngoài truyền vào những âm thanh ồn ào như sóng dậy!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.