SỢI REN LỤA MÀU XANH - Trang 155

Doãn Hạ Mạt không hiểu:

“…?”

“Chúng mình giống dân đi ở, cậu chủ sắp đi khỏi, tôi tớ đứng sắp hàng

ngay ngắn tiễn đưa. Chúng mình khom lưng chỉnh tề chào hắn, lại còn phải
nói: Cậu chủ đi đường bình an”. Phan Nam xoa mũi, khẽ nói: “Đúng là…
tiễn đưa long trọng quá!”

Doãn Hạ Mạt cười mỉm.

Trong ráng chiều đỏ nhạt, Âu Thần tuấn tú, đẹp lạnh lùng như thần

Mặt Trời Apollo, trong đám đông lãnh đạo cấp cao của Công ty Âu Hoa
Thịnh vây quanh, anh tiến vào đại sảnh.

Gió nhè nhẹ thổi tới.

Sợi ren lụa màu xanh trên cổ tay khẽ tung bay.

Anh đi ngang qua trước mặt mọi người, ai ai cũng cúi đầu chào, không

biết là tại sao, dáng dấp của anh lúc này cũng tỏa ra khí chất tôn quý khiến
người ta không dám lại gần nhìn.

Doãn Hạ Mạt cũng cúi đầu.

Ân Thần đi ngang qua cô.

Bước chân ấy.

Bỗng dưng.

Chậm lại.

Hạ Mạt cắn chặt môi, sống lưng trở nên cứng đờ, trong tầm mắt, cô

vẫn nhìn thấy sợi ren lụa màu xanh ở cổ tay Âu Thần đột ngột tung bay.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.