SỢI REN LỤA MÀU XANH - Trang 25

Đột nhiên cô chau mày, nhẹ nhàng xoay vai phải, hình như chỗ nào đó

đang bị mỏi.

Những ngón tay thon dài nhấn mạnh xuống vai cô, cảm giác nhức mỏi

được thay bằng cảm giác thoải mái. Doãn Hạ Mạt thấy hơi ngạc nhiên, từ
từ ngoảnh đầu lại, dưới ánh sáng dìu dịu, ánh mắt Lạc Hi chứa chan tình
cảm khiến cô run sợ.

“Xem xong chưa?”

Lạc Hi giật mình ngượng ngùng tránh ánh mắt Hạ Mạt. Không hiểu

sao, có lúc anh có thể cuồng nhiệt thể hiện tình cảm trước mặt cô, nhưng
nhiều lúc lại sợ tình cảm của mình bị cô phát hiện, không thể che giấu
được.

“Chưa.”

Doãn Hạ Mạt thở một hơi dài dễ chịu. Những ngón tay của anh như có

ma lực xua hết đi những nhức mỏi trên đôi vai cô.

“Đóng phim và ca hát là hai việc không giống nhau.”

Lạc Hi liếc nhìn tờ kịch bản đặt trên đùi cô, vừa xoa bóp đôi vai cho

cô, vừa khẽ nói: “Là bài hát, em có thể tự mình hoàn thành, biểu diễn theo
cách của mình, gửi gắm vào đó là cuộc đời và cá tính của mình. Nhưng
đóng phim buộc phải có sự hợp tác với những diên viên khác. Lời thoại
không phải chỉ cần đọc thuộc lòng từng chữ từng câu là xong, nó còn đòi
hỏi cần phải gửi gắm được linh hồn vào trong đó trong quá trình thực hiện
những đoạn đối thoại cùng với các nhân vật khác.”

“Em...”

Cô ngay người, không nói được gì nữa, cô chợt nhớ tới màn kịch khó

xử trong cuộc họp báo công bố bấm máy hôm trước.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.