SỢI REN LỤA MÀU XANH - Trang 255

Cô nhìn anh chằm chằm.

“Nếu là do anh ta, vậy mọi chuyện đều bắt nguồn từ em. Em sẽ tìm

cách giải quyết, không thể để anh ta hại anh được.”

Ngón tay Lạc Hi cứng lại.

Anh nhìn Hạ Mạt.

Khuôn mặt đang tươi tỉnh từ từ biến sắc.

“Em muốn giải quyết thế nào? Đáp ứng tất cả những điều kiện hắn ta

sẽ đưa ra, quay về với hắn ta, sau đó cầu xin hắn ta từ bi độ lượng buông
tha cho anh? Doãn Hạ Mạt, vậy rốt cuộc trong lòng em, hắn mãi mãi là
Thiếu gia nắm trong tay quyền sinh quyền sát, còn anh mãi mãi chỉ là kẻ
thấp kém thôi phải không?”

“Xoẹt!” Lạc Hi giật dữ gạt tay hất tung chồng báo xuống sàn nhà, rồi

bật dậy, đi ra chỗ cửa sổ đứng quay lưng về phía cô, hơi run người.

“Lạc Hi…”

Doãn Hạ Mạt sửng sốt không nói nên lời. Cô đâu có ý nghĩ như vậy,

chẳng qua cô muốn nghĩ xem sự việc còn có thể xoay chuyển được sang
hướng khác hay không. Cô không cam tâm để Lạc Hi vì mình mà bị hại.

Nhìn Lạc Hi đang tức giận quay lưng lại với mình, lòng cô đau thắt,

đột nhiên cô nhận ra hình ảnh năm năm trước, cô để cho anh phải rời xa gia
đình bố mẹ Doãn thân thương vẫn cứ luôn ám ảnh anh cho đến tận bây giờ.

Cô nhẹ nhàng đứng dậy từ sofa bước lại gần Lạc Hi.

Chân cô vướng phải tờ báo nằm trên thảm, cô quỳ xuống nhặt lên lật

ra xem. Tờ báo có đăng một bức ảnh cũ, rất giống với hình ảnh một cậu bé

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.