SỢI REN LỤA MÀU XANH - Trang 259

“Có lúc em nghĩ rằng số mệnh thật lỳ lạ, nó đem đến cho người ta một

vài thứ gì dó thì chắc chắn cũng sẽ lấy đi của họ một vài thứ mà chẳng
thèm quan tâm cái họ cần là cái gì. Lạc Hi, bản thân anh chính là món quà
số mệnh tặng cho anh…”

Cô chăm chú nhìn vào gương mặt vẫn còn vẻ đau khổ của Lạc Hi.

“Ngay từ phút giây đầu tiên nhìn thấy anh, em đã không thể tin rằng

trên thế gian này lại có một chàng trai đẹp đến nhường ấy, cái đẹp ấy dường
như không phải là một điều tốt lành. Ông trời ban cho anh dung mạo tuấn
tú, nhưng lại chọn cách lấy đi hạnh phúc tuổi thơ của anh.”

“Anh không cần…” Lạc Hi mím chặt môi.

“Đúng, nếu tất cả chúng ta có thể tự mình lựa chọn”, cô khẽ mỉm cười,

“nhưng nếu đã không thể lựa chọn thì chúng ta hãy cố gắng chấp nhận vậy.
Xem như số phận có lẽ cũng rất công bằng. Vì vậy số phận đâu có vứt bỏ
anh mà nó chỉ mang đến cho anh một khoảng thời gian không giống như
mọi người mà thôi.”

“…”

Lạc Hi ngạc nhiên nhìn Hạ Mạt.

Cô nhẹ nhàng đưa tay ôm lấy anh, “… Sau này… đừng nói những lời

điều khiến bản thân anh cũng như người khác phải đau lòng như vậy nữa
nhé…”

Cô tựa đầu vào ngực Lạc Hi.

Anh ngửi thấy mùi hương thoang thoảng trên người cô, thân người cô

ấm áp, mềm mại sưởi ấm trái tim giá lạnh của anh. Lạc Hi nín thở ôm chặt
Hạ Mạt vào lòng, dường như chỉ cần có cô ở bên là những kí ức đau buồn,
tăm tối một thời sẽ không bao giờ quay trở lại. Nhưng ở đâu đó trong lòng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.