SỢI REN LỤA MÀU XANH - Trang 344

nên thân thiết với anh, nhưng lại càng gần càng, lại khiến anh xa cách.
Giống như chiếc mũ lưỡi chai che mất gương mặt, làn sương mù trên thân
thể anh đã che lấp đi sự cô đơn và tính khí thất thường trẻ con của anh. Chỉ
những lúc anh ngồi ngây người thất thần, Thẩm Tường mới nhận ra đằng
sau cái mặt nạ dịu dàng ấy có chút tình cảm chân thực.

Giống như cây anh túc, rõ ràng biết nó độc nhưng vẫn chìm đắm mê

muội. Có lẽ cái đẹp của cây anh túc cuối cùng không thuộc về cô, nhưng
hơi thở của anh vẫn cứ luôn khiến Thẩm Tường đắm say.

Từ khi Thiên hạ thịnh thế bấm máy, những tin tức liên quan đến việc

Lạc Hi và Doãn Hạ Mạt đã chia tay hay chưa bắt đầu rộ lên, Lac Hi từ chối
trả lời cánh nhà báo những câu hỏi kiểu này, gương mặt Lạc Hi tươi như
hoa, ánh mắt có vẻ lạnh nhạt càng làm mọi chuyện trở nên mơ hồ.

Thẩm Tường không nên tiếng, đứng bất động quan sát Lạc Hi.

Trước đây, Thẩm Tường hay gặp những lúc Lạc Hi và Doãn Hạ Mạt

nói chuyện điện thoại với nhau, bộ dạng của anh hiền hoà đến từng ánh
mắt, anh vừa nghe vừa mỉm cười, một nụ cười say đắm, dường như anh
mới chính là đứa trẻ đang được cưng nựng. Vậy mà dạo này không thấy
Lạc Hi điện thoại lại cho Doãn Hạ Mạt, điện thoại di động hầu như lúc nào
cũng tắt, anh như thế đang dồn toàn tâm toàn lực vào công việc quay phim.
Dưới ánh đèn cường độ mạnh, Lạc Hi đẹp đến độ làm người ta phải ngạt
thở, đôi mắt đen sẫm, đôi môi tuyệt sắc như cánh hoa, nhân viên đang làm
việc trong trường quay phải ngơ ngác trước vẻ đẹp đó, trong thoáng giây,
những ánh mắt cực kỳ sắc lạnh đan xen vào giữa cái đẹp khiến người ta bất
giác phải rùng mình.

Lại chia tay rồi ư, Thẩm Tường thầm nghĩ.

Càng đau khổ càng đẹp, càng chịu nhiều đau thương càng tỏ thái độ

hờ hững, Lạc Hi nhiều lúc tính nết thật như trẻ con.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.