SỢI REN LỤA MÀU XANH - Trang 370

chỉ nói đùa với anh sao?...”

“Như thế thì sao?!”

Lạc Hi bỗng phẫn nộ, giọng nói chứa vẻ tàn nhẫn: “Thời gian quen

biết bao lâu so với tình cảm sâu đậm đâu có... hoàn toàn không liên quan gì
đến nhau hết!”.

Đó chính là mũi kim trong tim anh...

Anh đột nhiên nhận ra mình đang sợ điều gì, đột nhiên anh hiểu tại sao

hồi chiều, trong lúc nóng giận anh đã nói ra những điều làm tổn thương đến
Doãn Hạ Mạt.

Không phải anh không tin Doãn Hạ Mạt, chỉ có điều...

Người mà Doãn Hạ Mạt quen trước...

Là Âu Thần...

Bốn năm rước khi quen anh cô đã thuộc về Âu Thần.

Cô không hề có chút tình cảm gì với Âu Thần sao? Anh vẫn còn nhớ

những hình ảnh cô nũng nịu thân mật với Âu Thần dưới cây anh đào năm
năm trước, cô đã nhìn đắm đuối vào đôi mắt Âu Thần rất lâu...

Và trên tấm ảnh chụp cách đây không lâu, ánh mắt cô quan tâm lo

lắng nhìn Âu thần đang nằm trên giường cấp cứu...

Rất giống nhau...

Chẳng lẽ bản thân cô ấy cũng chẳng nhận ra sao?

Nhưng, anh đã nhận ra và anh đã lo sợ đến mức không thở nổi...

“... Không có liên quan gì sao?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.