SỢI REN LỤA MÀU XANH - Trang 389

“Đưa đây nào.”

Doãn Trừng giơ tay ra, mắt nhìn Trân Ân chằm chăm. Trân Ân ngây ra

một lúc, cuối cùng bất đắc dĩ đành phải đưa tờ báo cho Doãn Trừng. Doãn
Trừng cúi đầu đọc báo, thần sắc càng lúc càng nghiêm trọng.

“Đọc xong chưa?”

Doãn Hạ Mạt dọn dẹp mặt bàn gọn gàng xong, giặt sạch khăn lau rồi

phơi lại chỗ cũ. Cô biết nếu bây giờ không cho Tiểu Trừng xem thì nó cũng
tìm mọi cách để xem cho bằng được.

“Chị, anh Lạc Hi…”

Doãn Trừng lo âu nhìn chị.

Doãn Hạ Mạt nhíu mày thản nhiên nói: “Việc quan trọng là em lo

dưỡng bệnh cho khoẻ đi, đừng quan tâm đên những việc khác”.

“Chị…”

“Hạ Mạt…”

Trân Ân thảng thốt kinh ngạc dán mắt nhìn Hạ Mạt, không hiểu tại sao

cô ấy có thể thốt ra những lời như thể mọi chuyện chẳng có liên quan gì tới
mình cả. Tuy không muốn thấy Doãn Hạ Mạt đau khổ trước scandal tai
tiếng giữa Lạc Hi và Thẩm Tường, nhưng thái độ của Doãn Hạ Mạt bình
tĩnh khác thường như thế kể cũng rất kỳ lạ.

Sau đó, Doãn Hạ Mạt chẳng nói lời nào, chỉ lặng lẽ đứng bên cửa sổ

lơ đãng nhìn những hàng cây xanh bên ngoài. Đôi mắt cô trống rỗng vô
hồn. Thời tiết thật oi bức, chẳng có lấy một gợn gió, lá cây không hề nhúc
nhích, chỉ có tiếng ve sầu kêu ra rả.

Một tiếng sau Trân Ân ra về, Doãn Hạ Mạt tiễn ra ngoài.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.