SỢI REN LỤA MÀU XANH - Trang 49

tình cảm của cô.

“Vâng.”

Anh hôn cô.

Nụ hôn nhẹ nhàng như những giọt sương đọng trên cánh hoa.

Chỉ là một nụ hôn rất nhẹ.

Nhưng sau đó, gương mặt của hai người như vừa được ánh ban mai

nhuộm hồng. Đây không phải là nụ hôn đầu tiên, cũng không phải là lần
nồng nhiệt nhất, nhưng nụ hôn này giống như lần đầu vậy, bao nhiêu năm
qua vẫn còn in đậm trong trái tim hai người.

Rèm cửa sổ bay phần phật trong gió đêm.

Mặt Doãn Hạ Mạt nóng bừng, trái tim cô thổn thức đầu óc trống rỗng.

Rất lâu cô mới nghĩ ra một câu để phá vỡ sự yên lặng làm cho cả hai đều
ngượng ngùng này.

“Không phải anh có tin tốt lành muốn nói cho em biết sao?”

Lạc Hi tựa người vào sofa cười, nói: “Là lừa em đó, không nói như thế

thì sao em chịu đến đây? Chắc chắn em suy sụp tinh thần, lủi thủi về nhà
một mình, không cho bất cứ ai biết những khó khăn và mệt mỏi của em.”

Cô chớp chớp mắt.

“Tuy nhiên…”, anh nhìn cô chăm chú: “Anh cũng có cái này muốn

đưa cho em.”

“…?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.