SỢI REN LỤA MÀU XANH - Trang 88

quay qua nhìn An Bân Ni, cuối cùng nhìn vào hai gò má cao đỏ ửng của
Doãn Hạ Mạt. Đạo diễn Từ nói:

"Nghỉ hai mươi phút."

Lãng mạn quá nhỉ.

Nhìn cảnh trước mặt hai người vừa ôm vửa đắm đuối nhìn vào mắt

nhau, An Bân Ni lòng thầm tức giận. An Bân Ni nhìn cái mặt nạ lạnh lùng
thường ngày của Doãn Hạ Mạt rốt cuộc đã bị đánh tơi tả, sao tự dưng lại có
thể xuất hiện một chàng trai chạy tới ôm đỡ lấy cô ta thế có tức không cơ
chứ?!

Hơn nữa đó lại là một chàng trai cao ngạo tuấn tú mang đậm chất quý

tộc châu Âu.

Tiếp đó sẽ không phải là muốn yêu nhau đấy chứ?

An Bân Ni lạnh lùng đánh giá gương mặt trắng bệch của Doãn Hạ

Mạt, hừm, đã là kẻ mới bước chân vào nghề thì phải hiểu được rằng chắn
ngang đường trước mặt các tiền bối tất nhiên sẽ lãnh đủ sự giáo huấn, dạy
bảo của họ.

***

Trên cầu thang.

Cầu thang dài dằng dặc.

Bậc thang lạnh buốt, bụi bẩn lượn trong không trung, bóng cô ngược

ánh sáng trên bậc thang sau lưng, trong những tia sáng mờ nhạt ấy, chỉ có
những đường viền hư ảo, một bóng hình nhỏ nhoi mơ hồ.

Cô gục đầu giữa hai đầu gối.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.