SỢI REN LỤA MÀU XANH - Trang 99

“Cô... cô nói gì...?” Hạ Mạt cố gắng thử cười, nước mắt trong đáy mắt,

nụ cười trên khuôn mặt yếu ớt, dường như những điều mà cô nghe được chỉ
là những lời nói của người bạn thân đang chọc ghẹo cô. “Đó không phải là
sự thật... đúng không?”

An Bân Ni ngạc nhiên. Tâm trí An Bân Ni vốn chỉ nghĩ đến việc Doãn

Hạ Mạt sẽ cho cô một cái tát, vậy mà, khi An Bân Ni nhìn Doãn Hạ Mạt,
đôi mắt ấy giống như nước biển sâu thẳm khiến An Bân Ni không tự chủ
được bị dẫn dụ ngập sâu vào bầu không khí của cảnh diễn trong kịch bản.

“Là thật đó.” An Bân Ni hạ giọng.

Ánh sáng trong đôi mắt Doãn Hạ Mạt tan vỡ, sự đau khổ và sự phẫn

nộ vì đã từng xem đối phương là bạn tốt để rồi cuối cùng bị phản bội đã
khiến cô trong khoảnh khắc mất đi sự kìm chế! Trong phẫn nộ như muốn
đạp đổ phá huỷ đó, bờ môi run rẩy cô đưa bàn tay lên!

Ánh đèn gay gắt!

Bàn tay đưa lên cao!

Ngón tay căng chặt đầy hận thù!

Nín thở...

Tất cả mọi người trong trường quay đều nín thở nhìn theo phía bàn tay

căng chặt chứa đầy hận thù nặng nề hướng về gò má của An Bân Ni!

An Bân Ni thất kinh nhắm chặt mắt lại!

Sắc mặt trắng bệch!

Bàn tay mang theo tiếng gió cực kỳ đau khổ...

Bi thương...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.