SÓI VÀ GIA VỊ - TẬP 1 - Trang 116

Holo chỉ tay tới. một cửa hàng bánh mỳ. Hiện tại vẫn chưa tới giữa

trưa nên những ổ bánh mỳ mới nướng thơm phức vẫn đang xếp thành hàng
dài trên kệ. Ở trước quầy hàng, một cô hầu gái đang lúi húi mua bánh mỳ.
Chỗ bánh mì này một mình cô không thế nào ăn hết được, chắc cô mua về
để làm bữa trưa cho đám thợ và những người học việc.

"Cô muốn ăn bánh mì?"

"Ùm. Cái đó kìa, đấy, cái có phết mật ong ấy."

Cái mà Holo chỉ tay tới là loại bánh mì dài và mỏng đang treo lủng

lẳng bên dưới mái hiên. Loại bánh phết mật ong này gần như ờ vùng nào
cũng có. Lawrence nhớ mang máng rằng đây là truyền thống khởi nguồn từ
một thị trấn nọ, ờ đó một người thợ làm bánh treo những ổ bánh mì dài
lủng lẳng dưới mái hiên và phết mật ong lên đó để mời gọi khách hàng.
Chiến lược này hiệu quả tới mức những khách mua bánh mì thậm chí còn
lao vào gây gổ, tranh cướp với nhau, cũng từ đó liên đoàn thợ làm bánh đã
chính thức tuyên bố rằng mọi ổ bánh mì mật ong đều sẽ được treo dưới mái
hiên.

Ổ bánh mì kia quả thật trông rất ngon mắt, nhưng cá nhân Lawrence

thì không thể nào nhịn cười nổi khi thấy máu hảo ngọt của Holo lại trỗi
dậy.

"Cô có tiền cơ mà", anh bảo. "Thích thì cứ lại mà mua đi thôi, ngại

ngùng gì."

"Tôi nghĩ giá của bánh mì và táo cũng không chênh nhau mấy đâu ha.

Thế tí nữa anh có phụ tôi ôm núi bánh mì mà tôi mang về được không?
Hay là tôi nên phá bĩnh bác thợ làm bánh bằng cách bắt bà ta thối lại cả rổ
tiền?"

Thì ra là vậy, Lawrence cuối cùng cũng ngộ ra. Lúc này trên người

Holo chỉ có độc những đồng trenni bạc - mỗi đồng này đều có giá trị vượt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.