SÓI VÀ GIA VỊ - TẬP 1 - Trang 207

Tuy nhiên, Holo trông có vẻ không nghe thấy tiếng của Lawrence,

ngẩng mặt lên và nói gì đó với người bên cạnh, sau đó lại cúi xuống nhìn
Lawrence:

"Làm sao tôi xuống dưới đó được nếu anh cứ đứng chắn đường như

thế?"

Trông Holo không có gì khác với thường ngày, tuy nhiên khi nghe cô

nói Lawrence mới nhận ra mình muốn được nhìn thấy khuôn mặt hạnh
phúc và giọng nói trong trẻo tươi vui của cô đến nhường nào.

Nghe lời Holo, anh bước sang một bên và chờ cô nhảy xuống - tuy

nhiên ngập tràn trong tim anh lúc này lại không phải là sự thỏa mãn khi
được thấy khuôn mặt cồ mà lại là nỗi thất vọng khi không được nghe thấy
sự mừng rỡ hân hoan trong lời cô nói.

Tất nhiên Lawrence biết đây chỉ là ao ước của riêng anh và không nói

gì, tuy nhiên khi Holo tụt xuống và ngước mắt lên trên để đón lấy túi đồ,
chẳng thèm để ý gì tới anh, sự khó chịu trong tim anh lại càng thêm nhức
nhối.

"Anh còn ở đó mơ mộng gì đó? Đây, của anh nè. Cầm lấy và đi thôi."

"Cái..."

Lawrence ôm lấy chiếc bọc bị cô đẩy vào người và tiến sâu vào phía

trong đường hầm như thể bị ai đó đẩy đi. Bên trong túi phát ra tiếng leng
keng leng keng - chứng tỏ họ đã trộm được vài món đồ đáng giá để ngụy
trang cho giống một vụ ăn trộm. Một lúc sau, một người nữa lại nhảy
xuống bên dưới, rồi nắp hầm đóng lại, nhấn chìm cả đường hầm trong bóng
tối đen kịt. Đó là tín hiệu di chuyển. Lawrence không nói năng gì với Holo,
cứ thế bắt đầu rảo bước.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.