"Căn cứ theo những gì tôi nghe được thì những con thú biến hình có
thế quay về lại nguyên dạng. Nếu cô nói thật thì cô cũng phải làm được
chứ, đúng không?" Vẻ cau có trên mặt cô vẫn chưa dịu xuống. Sau một hồi,
cô thở dài và từ từ chui ra khỏi đống lông.
"Tôi đã chịu không biết bao nhiêu khổ cực do Giáo hội gây ra rồi. Còn
lâu tôi mới để họ tóm được. Nhưng..."
Cô lại thở dài, vuốt ve bộ lông đuôi và tiếp tục. "Chẳng loài nào có thể
biến hình mà không phải đánh đổi bằng một thứ gì đó. Kể cả con người các
anh cũng phải có đồ hóa trang mới thay đổi được diện mạo mà. Tương tự
như vậy, tôi cần thức ăn để biến hình."
"Loại thức ăn nào?"
"Chỉ cần một ít lúa mì là được."
Chà, thần của mùa vụ có khác, Lawrence phải thừa nhận. Nhưng câu
tiếp theo của cô khiến anh khựng lại.
"Hoặc là một ít máu tươi."
"Máu... tươi?"
"Chỉ cần một chút thôi."
Giọng điệu thản nhiên của cô khiến Lawrence càng thêm tin tưởng
rằng cô không nói dối; anh ngừng thở, ánh mắt liếc nhìn bờ môi của cô. Chỉ
mới ban nãy thôi, anh đã thấy cặp răng nanh lộ ra từ sau đôi môi đó, cắm
phập vào miếng thịt anh làm rơi.
"Sao thế, sợ rồi à?", Nhìn bộ dạng đó của Lawrence, cô bèn cười khổ
não. Lawrence tất nhiên sẽ nói "Còn lâu", nhưng Holo rõ ràng đã đoán
trước được phản ứng của anh.