SÓI VÀ GIA VỊ - TẬP 1 - Trang 91

Không một thương nhân đáng đồng tiền bát gạo nào lại: "Đồng ý"

ngay khi vừa mới được hỏi. Ai cũng biết rằng trước khi hiểu rõ ý đồ thật sự
của đối phương thì không được tự tiện đồng ý ngay. Giao ước dẫu bằng lời
thì vẫn là giao ước và nó cần phải được tôn trọng.

Chính vì vậy nên Lawrence chưa thể đưa ra câu trả lời ngay được.

Anh vẫn chưa hiểu ý của Holo là gì.

"Anh sắp sửa đi bán lông chồn đúng không?" Cơ hồ đoán được lý do

tại sao anh ngần ngừ, Holo xoay người về phía thùng hàng ở đằng sau.

"Hy vọng là xong được trong hôm nay. Nhưng muộn nhất là ngày

mai."

"Chà, nếu có thể, tôi sẽ giở chút công phu miệng lưỡi để giúp anh

kiếm thêm lời. Thêm được đồng nào tôi giữ đồng nấy", cô thản nhiên liếm
đầu ngón tay, có vẻ chẳng bận tâm mấy.

Thấy vậy, Lawrence buộc phải xem xét lại tình hình. Holo có vẻ rất tự

tin rằng mình sẽ bán được lông chồn với giá cao hơn giá của anh. Mặc kệ là
Hiền giả sói hay là gì, anh đã có bảy năm kinh nghiệm trong nghề thương
nhân lưu động. Anh không kém cỏi tới mức cô chỉ cần ở bên chêm vào mấy
câu đã có thể nâng giá của anh lên và cũng không có gì đảm bảo rằng bên
mua sẽ chấp nhận cái giá đó.

Thế nhưng, sự tò mò của chàng thương nhân trước việc cô định thực

hiện chiêu trò đó ra sao lại át hẳn nỗi nghi hoặc rằng liệu cô có thể thực
hiện nổi điều đó không, vậy nên cuối cùng anh vẫn mạnh miệng tuyên bố:
"Đồng ý".

"Thành giao!" Holo ợ một hơi dài rồi nói.

"Nhưng không chỉ mỗi vụ lông chồn này mà còn ở cả các mối mua

bán khác nữa đấy nha. Dù sao anh cũng là một thương nhân mà. Lỡ tôi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.