SÓI VÀ GIA VỊ - TẬP 1 - Trang 96

này, tấm nào tấm nấy đều bóng bẩy như thể còn mới nguyên.

"Bóng bẩy thì công nhận, chất lượng cũng không phải bàn. Thế kích

thước thì sao?"

Lawrence xách một tấm lông tương đối bự lên và đưa cho người kia

xem, do thông thường chỉ có chính chủ mới được phép chạm vào hàng hóa
của họ.

"Ô hô. Kích cỡ cũng không vấn đề gì. Ngài bảo có bảy mươi tấm cả

thảy đúng không?"

Anh ta không bắt Lawrence cho xem tất cả những tấm còn lại, ai có

thể thô thiển tới vậy chứ. Thế nên cuộc giao dịch giờ mới bước vào giai
đoạn cam go - không có người mua nào lại không muốn soát hết toàn bộ
hàng, nhưng cũng chẳng có người bán nào lại muốn trưng hết từng tấm ra.

Phù phiếm, khuôn phép, khát khao, tất cả đều giao thoa ở đây.

"Chà, vậy... ngài Lorentz... à, xin thử lỗi, ngài Lawrence, ngài ưu tiên

chọn chỗ chúng tôi để giao dịch phải chăng là vì trước đây ngài đã từng bán
lúa mì cho chúng tôi?"

Cùng một cái tên nhưng mỗi vùng lại có một cách đọc khác nhau. Bản

thân Lawrence cũng mắc phải sai sót này không biết bao nhiêu lần rồi, vậy
nên anh cười xòa cho qua rồi rút một cái bàn tính gỗ từ trong túi ra, khiến
người kia cũng dõi theo nhìn. Mỗi quốc gia, mỗi vùng lãnh thổ thường có
cách viết chữ số riêng và không gì kham khổ bằng việc phải ngồi lần mò xử
lý những điểm khác biệt đó, vậy cho nên các thương nhân rất hiếm khi viết
các con số ra trong quá trình thương lượng. Những hạt gỗ trên bàn tính là
cách thức rõ ràng nhất để diễn đạt các con số, mặc dù vẫn còn phải tính
xem hai bên dùng loại tiền gì để trao đổi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.