SÓI VÀ GIA VỊ - TẬP 2 - Trang 162

Trong ván bài này, người kéo ra lá bài tồi tệ nhất chính là Lawrence.

Một sai lầm khiến Lawrence muốn xé toạc cơ thể chính mình.

Thần chết gặp thời, nữ thần vận mệnh thật tàn nhẫn.

Rốt cuộc, Lawrence chỉ còn cách giả vờ mạnh mẽ.

"Tôi sẽ xoay xở thử bán chúng với giá cao và giải quyết số nợ vào hai

ngày sau. Vậy là ổn thỏa đúng không?"

"Vâng, chúng tôi sẽ đợi."

Cả hai người đều nhễ nhại mồ hôi đến mức khiến người ta tự hỏi phải

chăng họ vừa bước ra khỏi một đám cháy lớn, nhưng bằng cách nào đó
cả hai vẫn giữ được phong thái thương nhân nhã nhặn trong suốt cuộc
đối thoại. Đây chính là bản tính của con người Và hành động tiếp theo là
bản tính của người thương nhân.

Khi Lawrence rời khỏi chỗ ngồi, Remelio tiếp lời thay cho câu từ biệt

xã giao.

"Rất tiếc phải nói điều này, nhưng tạm thời quầy hàng của chúng tôi

đang dựng gần lối vào thị trấn, nếu ngài cần chi xin cứ lên tiếng."

Ý hắn muốn nói thực ra là "trốn chạy khỏi thị trấn cũng vô ích thôi".

"Có lẽ tôi sẽ bận rộn với những buổi thương thảo, cảm ơn lời đề nghị

của ngài nhưng tôi không nghĩ mình sẽ cần nó."

Nếu có Holo bên cạnh, Lawrence có thể tiếp tục cuộc chiến ý chí này

dẫu cho phải cười đến méo xệch cả mặt, nhưng có một sự thật không lẫn
vào đâu được, đó là cả anh và Remelio đều đang trên bờ vực phá sản.

Phá sản nghĩa là cái chết tức thì mang tính xã hội. Anh thà sống lay

lắt, run rẩy vì đói khát và lạnh lẽo người ăn xin, như vậy còn tốt hơn
nhiều so với phá sản. Nếu bị chủ nợ bắt được, tất cả những thứ dính trên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.