SÓI VÀ GIA VỊ - TẬP 2 - Trang 213

Vậy cũng đúng, Lawrence thừa nhận trong lòng trong khi Holo nở

một nụ cười và tiếp lời.

"Hay anh muốn gì khác, muốn tôi ngồi bên cạnh anh chẳng hạn?"

Không vội vàng, Lawrence nhớ lại chuyện diễn tập.

"Ừ, tôi muốn lắm."

"Lạnh lắm, ứ chịu đâu."

Đáp trả thẳng thừng, Holo lập tức rúc đầu vào chăn. Chiếc đuôi lòi ra

ngoài trông ấm áp hơn cả chiếc chăn lông, phe phẩy có vẻ hạnh phúc.

Lawrence mỉm cười với niềm vui tuyệt đối không thể nếm trải khi du

hành một mình, rồi hít vào một hơi thật sâu.

Ngày mai, nếu anh không làm được gì đó từ lúc mặt trời lên cao cho

đến khi xuống núi, tất cả những niềm vui anh có trong đời sẽ trở thành
vật tế bị thổi đến vùng đất của những vị thần.

Thế nhưng lúc này đây trong tay anh đã nắm giữ một cơ hội. Anh

chẳng còn lựa chọn nào khác ngoài biến nó thành hạt giống và ép nở
thành bông hoa thành công.

Ngồi xuống chiếc ghế Holo đã nhấc lên bằng đôi tay mảnh khảnh khi

nãy, Lawrence nhặt chiếc túi da nằm dưới sàn nhà suốt từ nãy tới giờ lên.

Tiếng leng keng quen thuộc của những đồng tiền va vào nhau vọng

vào trong căn phòng tĩnh mịch.

Lộc cộc lộc cộc. Tiếng xe ngựa chạy trên con đường sỏi đá vang lên.

Từ cửa sổ nhìn xuống, Lawrence thấy một toa xe chất đầy rau củ, có lẽ
đây là xe ngựa của người thương nhân vào phiên chợ sớm nhất. Sau đó,
bóng những người khác cũng lác đác xuất hiện.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.