SÓI VÀ GIA VỊ - TẬP 5 - Trang 157

Kumersun, đức tin của tôn giáo cũng có thể dễ dàng biến thành tiền.

Nó béo bở đến mức khiến anh mong được phép cắn một miếng.

"Tiếc thay, tôi không được hưởng phần lợi nhuận đấy, nhưng bù lại

lượng hàng giao dịch rất khá. Song tất cả đều đã thành rác rưởi kể từ khi
cuộc hành quân năm nay bị tạm hoãn. Và tôi đã trải nghiệm một bài học
xương máu rằng chẳng nơi đâu trở mặt nhanh bằng Giáo hội."

Có lẽ chẳng có gì bi kịch hơn việc lưu kho và vác trên vai số tượng đá

vừa cồng kềnh vừa nặng trịch đó.

Chi phí vận chuyển thì chồng chất mà địa điểm bán lại có giới hạn.

Nếu Eve đã sử dụng loại hình vay tín dụng để khuếch trương giá trị đơn
hàng lên, có lẽ lúc này cô đang bị khoản vay ấy bóp nghẹt.

Lawrence không nghĩ một thương nhân tầm cỡ Eve lại cho phép tất cả

rủi ro tập trung vào một chỗ cố định như thế, nên có lẽ cô sẽ không đối mặt
với nguy cơ phá sản tức thì, nhưng tất nhiên nó vẫn giáng cho cô một đòn
đau điếng.

Và trong cơn nóng giận, không có gì lạ khi Eve để mắt đến thương vụ

đầu cơ lông thú.

"Nghe bảo quyền thế của Giáo hội đang bắt đầu sa sút, ngay cả ở

phương Nam, vì vậy tôi thấy rằng đã đến lúc mình nên ngừng gửi hàng lên
con tàu đang chìm. Thành ra tôi định làm một mẻ lớn cuối cùng rồi nhảy
thuyền, nhưng không ngờ..."

Cách Eve diễn đạt còn có thể được hiểu theo một nghĩa khác, rằng cô

sẽ không thể nào nhảy thuyền trừ khi làm một mẻ cuối cùng.

"Cho nên chúng tôi mới vừa thảo luận về việc nếu đã bỏ công để thu

về một số lợi nhuận lớn thì có lẽ nên xuống phương Nam luôn."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.