SÓI VÀ GIA VỊ - TẬP 5 - Trang 84

Lawrence nghiêng đầu bối rối trước câu trả lời.

"Chúng ta có thể dễ dàng quên mất những thứ mình nhìn thấy và nghe

thấy. Duy chỉ có mùi hương là rõ ràng. Bất kể mùi hương ra sao, từ thuở xa
xưa nào chúng ta đều nhớ."

Holo hạ mắt xuống gói thịt và mỉm cười.

Nụ cười của cô vừa lạc lõng vừa khiến tâm hồn anh xao xuyến. Khuôn

mặt ấy vừa hạnh phúc lại như vừa hoài niệm xa xăm.

"Tôi hoàn toàn không nhớ gì về thị trấn này khi thấy nó. Thành thật

mà nói, điều đó làm tôi có phần bất an."

"Rằng cô có thật đã từng đến nơi đây?"

Holo gật đầu, trông cô không có vẻ là đang nói dối.

Giờ nghe Holo nói anh mới hiểu ra lý do đằng sau tâm trạng phấn khởi

không ngừng của cô.

"Dù vậy, tôi lại nhớ món ăn này rất rõ ràng. Suy cho cùng thì nó cũng

là một sinh vật kỳ lạ mà, nên cách chế biến cũng khác biệt hơn. Ngày xưa
á, bắt được bao nhiêu là người ta xiên cây bấy nhiêu, xong đem quay trên
lửa nhìn hay lắm."

Holo giữ gói thức ăn bằng hai tay như nâng niu chú mèo con đang say

ngủ trong lòng rồi ngẩng mặt lên.

"Từ đầu tôi đã hơi ngờ ngợ rồi, nhưng cho đến khi ngửi kĩ càng tôi

gần như bật khóc vì những ký ức ùa về. Và đó cũng là lúc thắng bại rõ
ràng."

"Từ đầu cô đã cố tình vờ như mình bị bắt quả tang sao?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.